Chương 289: Thẩm Kiến Hoa trở về 2
Chương 289: Thẩm Kiến Hoa trở về 2Chương 289: Thẩm Kiến Hoa trở về 2
Thẩm Kiến Hoa nhận định Thẩm Miên chính là mạnh miệng, nghĩ đến con gái đã mười sáu tuổi, hiện tại cũng rất có ý tưởng, nếu thái độ hắn quá mức cường ngạnh, khả năng sẽ hoàn toàn ngược lại.
Vì thế hoãn hoãn sắc mặt, làm công tác tư tưởng cho cô, “Miên, ba cũng không phải phản đối con yêu đương, chỉ là hiện tại tuổi con còn nhỏ, căn bản chưa hiểu cách nhìn người, nếu thật muốn tìm bạn trai, ve sau ba nhờ người giới thiệu một người tốt cho con, con tin tưởng ba, ba sẽ không hại con”
“Ba, con thật sự không có cùng hắn yêu đương” Thẩm Miên có chút dở khóc dở cười, “Con chỉ là ngồi nhờ xe mà thôi, tựa như ba nói, con còn nhỏ, vẫn là một đứa trẻ, tư tưởng không có phức tạp như vậy.”
Câu đứa trẻ này, chọc tới uy hiếp của Thẩm Kiến Hoa.
Thấy vẻ mặt Thẩm Miên bằng phẳng, không giống như là nói dối chột dạ, hắn hơi hơi nhíu mày, chẳng lẽ thật là hắn đã suy nghĩ nhiều?
Con gái thoạt nhìn xác thật vẫn là một đứa trẻ mà thôi.
Nghĩ như vậy, sắc mặt của hắn lại đẹp hơn một ít, nhưng không quên dặn dò, “Miên, con cũng đừng ngại ba quản nhiều, ba đều là vì tốt cho con, bụng người cách một lớp da, mấy đứa con trai choai choai nhiều đứa rất hư.”
Thẩm Miên không muốn cùng hắn nói về vấn đề này, vì thế gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó lại bất động thanh sắc nói sang chuyện khác.
“Ba, lần thi này kết quả của con không tồi.”
“Thi không tồi sao?” trên mặt Thẩm Kiến Hoa, nháy mắt hiện lên một tia lo lắng, “thi được bao nhiêu điểm?”
“Ba môn đều đứng nhất” Ngữ khí Thẩm Miên thực bình đạm, nhưng trong nội tâm, nhiều ít vẫn là có chút chờ mong, mặc kệ biểu hiện cỡ nào không sao cả, nhưng cô vẫn ôm một tia hy vọng.
Hy vọng Thẩm Kiến Hoa nghe thấy tin tức này, sẽ có một ít vui vẻ, cho dù là chỉ một chút.
“Cái gì?” Thẩm Kiến Hoa sửng sốt.
“Ngữ văn, toán học, tiếng Anh, ba môn đều là hạng nhất” Thẩm Miên nói rõ ra một chút.
Thẩm Kiến Hoa: “......”
Sắc mặt của hắn thay đổi, nhưng không có bộ dáng vui vẻ.
Sao có thể chứ?
Miên học tập không phải rất kém sao?
Thưởng tiến bộ lần trước, là bởi vì tiến bộ khá lớn, còn có khả năng là gian lận, nhưng lần này thì sao? “Ba, ba không vui sao?”
Thẩm Miên mở to mắt, vẻ mặt mờ mịt nhìn Thẩm Kiến Hoa, giống như là đứa nhỏ chờ đợi ba khen ngợi.
Kỳ thật chỉ có chính cô biết, khi nhìn thấy Thẩm Kiến Hoa theo bản năng bày ra thần sắc này, tâm cô nháy mắt liền lạnh.
“Vui vẻ.” Thẩm Kiến Hoa xấu hổ cười hai tiếng, bị Thẩm Miên nhìn có chút áy náy, “Con thi tốt, ba đương nhiên là vui vẻ.”
Thẩm Miên chớp chớp mắt, “Nhưng mẹ giống như không phải thực vui vẻ.”
Thẩm Kiến Hoa xả ra một nụ cười gượng ép, “Mẹ con chính là tính tình kia, con đừng phản ứng mẹ, buổi tối ba sẽ bảo mẹ nấu nhiều đồ ăn ngon”
Hắn cũng không hỏi thành tích của Chu Tư Vũ, Thẩm Miên là hạng nhất, Chu Tư Vũ dù có thi tốt, nhiều nhất cũng là thứ hai, nhưng hắn cũng biết, khả năng Chu Tư Vũ lấy được vị trí thứ hai rất nhỏ.
Nhiều năm như vậy, thành tích của Chu Tư Vũ vẫn luôn thực ổn định, lúc tốt nhất, cũng mới là vị trí thứ tám.
Khi hai người về đến nhà, Chu Lan Phương đang chuẩn bị nấu cơm chiều, nhìn thấy Thẩm Kiến Hoa trở về, vẻ mặt cô cao hứng từ phòng bếp ra đón.
“Ngươi không phải nói, còn mấy ngày nữa mới trở về sao? Sao hôm nay liền đã trở lại?” Trước kia, Thẩm Kiến Hoa làm việc ở lò gạch, không đi thời gian dài như vậy bao giờ, kết hôn đã nhiều năm, đây là lần tách ra dài nhất, nói thật, cô rất nhớ Thẩm Kiến Hoa.