Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 299 - Chương 299: Oan Uống

Chương 299: Oan uống Chương 299: Oan uốngChương 299: Oan uống

“Đứa trẻ chết bầm này, mày nói ai là quỷ hả?” Vương Nhị Phượng trừng đôi mắt trâu, chỉ vào Lục Tư Viễn, “Hai đứa oắt ăn mày, không mua nổi quần áo lại đến đây sờ tới sờ lui, còn không cho tao nói? Nếu tao không nhìn chằm chằm, có khi quần áo đã bị bọn mày trộm đi rồi.”

Vương Nhị Phượng luôn luôn đều thích mắt chó xem người thấp, thấy người ta ăn mặc tử tế, thái độ cô liền tốt, người mua quần áo nếu ăn mặc không tốt, cô liền cái mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt, hai ba câu nói liền làm người ta tức giận bỏ đi.

Thông thường người ta đều sẽ không so đo với cô, nhưng khó tránh khỏi sẽ gặp được người như Lục Tư Viễn.

“Cô nói năng cẩn thận một chút, đừng tưởng rằng cô lớn tuổi lại là đàn bà, tôi liền không động thủ với cô”

Lục Tư Viễn có chút bực, cái gì mà trộm quần áo?

Hắn chưa thấy qua ai bán hàng như vậy, mắt chó xem người thấp.

Còn không phải là ở trong thành phố bán quần áo sao? Có gì đặc biệt hơn người.

“ý øì hả?” Vương Nhị Phượng vỗ đùi nhảy nhót la lối khóc lóc, “Mày còn muốn đánh người có phải hay không, tao nói cho mày biết, tao không sợ, con trai tao sắp tới đây đưa cơm cho tao, nhìn thấy chúng mày ức hiếp tao, đến lúc đó sẽ đánh chết chúng mày.”

Chung quanh đây không ai dám cãi nhau cùng cô.

Ai mà không biết đến Vương Nhị Phượng cô?

Nhìn sắc mặt Vương Nhị Phượng, trong lòng Thẩm Miên nổi lên một trận chán ghét, đặc biệt là khi cô nhắc tới con trai, móng tay Thẩm Miên đều mau cắm vào thịt.

Cố Kiến Lễ, nam nhân này mỗi khi cô nhớ tới, đều ghê tởm đến muốn nôn mửa.

Kiếp trước, Vương Nhị Phượng đúng là làm buôn bán ở trong thành phố, kiếm lời chút tiền, lại ở trong thành phố mua nhà, nhưng ngày lành không được bao lâu, buôn bán trong thành phố liền không làm nổi nữa, bất đắc dĩ, lại trở về nông thôn làm ruộng.

Hiện tại nghĩ đến, Chu Tư Vũ sở dĩ sẽ coi trọng Cố Tiện Bân, có lẽ bởi vì nhà hắn có nhà ở trong thành phố đi!

Lục Tư Viễn thấy Thẩm Miên vẫn luôn nhìn chằm chằm Vương Nhị Phượng không hé răng, cho rằng cô là bị Vương Nhị Phượng dọa tới, duỗi tay kéo Thẩm Miên đến phía sau.

“Bảo con trai cô chạy nhanh tới đây, tôi vừa lúc thu thập cả thể.” Hắn chẳng ngán đánh nhau với ai.

“Được, chúng mày đừng đi, ở lại đây chờ con trai tao tới, răng cửa của thằng oắt con như mày sẽ bị rơi sạch.”

Vương Nhị Phượng hùng hùng hổ hổ, nước miếng phun ra thật xa, người xem càng nhiều, cô lại càng mạnh bạo.

Biết rõ tính nết không biết xấu hổ của Vương Nhị Phượng, Thẩm Miên một chút cũng không muốn cùng cô dây dưa, quan trọng nhất chính là, cô căn bản chưa có chuẩn bị tốt để chạm mặt cùng anh em họ Cố.

Hết thảy việc này quá đột nhiên.

Nghĩ đến sắp gặp Cố Kiến Lễ, cả người cô đều nổi lên một tầng da gà.

Kiếp trước bởi vì cô không muốn cùng Cố Kiến LỄ cùng giường, vẫn luôn ngủ dưới đất, tâm lý Cố Kiến Lễ có chút biến thái, cố ý j phân, đi tiểu ở trên giường để tra tấn cô, nhục mạ cô thậm chí là chuyện thường ngày.

Chuyện cũ từng màn hiện lên trong lòng, cô sợ sau khi nhìn thấy, sẽ không nhịn được đi lên đánh chết hắn.

Kiếp trước, điều duy nhất khiến cô không hối hận chính là mặc kệ chịu tra tấn như thế nào, cô sống chết cũng không cùng Cố Kiến Lễ có quan hệ vợ chồng.

Mắt thấy Tư Viễn vén tay áo lên, tính toán thu thập Vương Nhị Phượng trước, Thẩm Miên vội vàng giữ chặt hắn.

“Tính, chúng ta đi đi! Đừng so đo cùng một người đàn bà đanh đá.”

Lục Tư Viễn nuốt không trôi được cục tức này, nhưng thấy sắc mặt Thẩm Miên không tốt lắm, cho rằng cô là bị dọa tới, vì thế trừng mắt nhìn Vương Nhị Phượng một cái, kéo cô tính toán rời đi.
Bình Luận (0)
Comment