Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 307 - Chương 307: Châm Ngòi Thổi Gió 2

Chương 307: Châm ngòi thổi gió 2 Chương 307: Châm ngòi thổi gió 2Chương 307: Châm ngòi thổi gió 2

Vương Nhị Phượng da mặt dày không biết xấu hổ, còn thích nói dối, lời khó nghe gì cũng có thể mắng ra khỏi miệng.

Nếu ai đắc tội với cô ta, vậy thì xui xẻo, cô ta có thể soạn ra một đống chuyện không có thật, tuy rằng ai cũng biết trong lời nói của Vương Nhị Phượng, mười câu thì có nhiều nhất hai câu là thật.

Nhưng truyền tây truyền đông, liền sẽ bị người khác tin là sự thật.

Nghe chủ quán nói xong, Lục Tư Viễn khinh thường hừ một tiếng, “Đó là do cô ta chưa gặp phải người tàn nhẫn, bằng không giáo huấn cho cô ta một trận, xem cô ta còn dám như vậy hay không.”

“Ai dám chứ?” Quán chủ thở dài nói: “năm ngoái, có một người phụ nữ tính tình tương đối lợi hại, dám đối kháng với Vương Nhị Phượng, kết quả Vương Nhị Phượng liền tung tin đồn là cô lăng nhăng với một người đàn ông bán quần áo, sau này sự tình truyền ra, cô ấy bị chồng đánh cho không buôn bán gi được.”

Nếu không có ví dụ đó, mọi người sao sẽ kiêng kị Vương Nhị Phượng như vậy?

Cô cũng là sợ Vương Nhị Phượng bịa đặt linh tinh, mới dọn đến bên này.

“Nam nhân kia cũng là đồ khốn nạn, không đánh Vương Nhị Phượng, lại đánh vợ của chính mình làm gì?” Lục Tư Viễn nghe vậy liền tức giận, “Nếu là cháu, cháu sẽ đánh cho Vương Nhị Phượng rớt mấy cái răng cửa”

Đừng nói Vương Nhị Phượng có hai người con trai, dù có bốn người con trai, hắn cũng không sợ.

Đối đãi với lão bà yêu tinh này, nên dùng bạo lực áp chế, bằng không cô ta còn tưởng rằng không ai có thể trị được cô ta.

“Các cháu tuổi còn nhỏ, căn bản không hiểu” Chủ quán cười một chút, hai đứa trẻ còn nhỏ, nào đâu biết được tâm tư của người lớn!

Có nam nhân nào nghe nói vợ mình cùng người ngoài có tư tình lại không đánh vợ của chính mình?

Ai có tâm tư đi truy cứu lời nói kia là do ai đã truyền ra?

Thẩm Miên an tĩnh nghe xong đối thoại của ba người, kỳ quái hỏi, “Mọi người nếu đều đối với cô ta có ý kiến lớn như vậy, vì sao không liên hợp cùng nhau cử báo cô ta? Nếu mọi người cùng nhau cử báo, khẳng định có thể thành công, chỉ cần người ta không cho cô ta thuê quầy hàng nữa, cô ta sẽ vô pháp làm buôn bán ở đây”

“Di...” Quán chủ bị lời của Thẩm Miên đánh thức, đôi mắt tức khắc sáng ngời, “Vẫn luôn không có ai đi đầu, chúng ta cũng không nghĩ tới phương diện này, đừng nói, thật đúng là một biện pháp tốt.”

Mọi người bên ở ngoài đều nghĩ hòa khí sinh tài, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, nhưng nếu thật sự có người đi đâu, mọi người không một ai không nghĩ cử báo Vương Nhị Phượng.

Thẩm Miên đề điểm đến đây thì dừng lại, cũng không tiếp tục nói đến đề tài này, cô cười nhắc nhở một câu, “Chủ quán, cô còn chưa có trả lại tiền thừa cho chúng cháu đâu.”

Chủ quán được cô nhắc nhở như vậy, mới phát hiện tiền vẫn còn nắm chặt trong tay chính mình, chỉ lo nói chuyện, vẫn luôn không trả lại tiền cho bọn họ, cô vẻ mặt xin lỗi nói: “Cháu xem cô này, cứ mải nói chuyện, các cháu đừng để ý nhé!”

Hai đứa trẻ này tuy rằng ăn mặc không tốt, nhưng mua đồ lại rất hào phóng, một lần mua hẳn hai bộ quần áo.

Người khác chọn chọn nhặt nhặt nửa ngày, cũng nhiều lắm chỉ mua một bộ.

Cho nên nói!

Làm buôn bán không thể mắt chó xem người thấp, có một số ít người trong nhà có điều kiện tốt, sợ tài phú lộ ra ngoài, liền thích điệu thấp.

Tiếp nhận tiền thừa, Lục Tư Viễn dẫn theo Thẩm Miên rời quầy hàng.

Thẩm Miên muốn đi WC, vì thế để Lục Tư Viễn đi đến chỗ xe bò trước, Lục Tư Viễn không yên tâm, muối đi theo, Thẩm Miên có chút dở khóc dở cười.

“Một đoạn đường ngắn như vậy, ta vẫn nhận ra được, ngươi đừng như mẹ chồng nữa, đi ra kia chờ ta đi”

Ban ngày ban mặt đi WC còn để một nam nhân chờ ở cửa, cô không có tật xấu này.

“Vậy được, ngươi nhanh lên.”

Ngày thường Thẩm Miên cũng thường xuyên đi WC một mình, Lục Tư Viễn cũng không nghĩ nhiều, ném xuống một câu liền đi đến chỗ xe bò, dù sao cũng là để cho người khác giúp nhìn, bọn họ đi lâu cũng không tốt.
Bình Luận (0)
Comment