Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 328 - Chương 328: Thứ Phẩm Quần Áo

Chương 328: Thứ phẩm quần áo Chương 328: Thứ phẩm quần áoChương 328: Thứ phẩm quần áo

Chu Tư Vũ cũng vội vàng nắm chặt túi quần áo, không cho Chu Lan Phương xem xét.

“Mẹ, bác gái là người làm buôn bán, sao có khả năng bán cho chúng ta hàng lỗi được? Con tin tưởng bác gái”

Chu Lan Phương vẫn có chút không quá yên tâm, quần áo quá rẻ, cô sợ quần áo có vấn đề gì, nhưng Chu Tư Vũ đã nói như vậy, cô cũng không lên tiếng nữa.

Cố Kiến Bân muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nhịn xuống không nói gì.

“Lần sau mua quần áo nhớ tới quầy của nhà ta nhé!” Vương Nhị Phượng vui tươi hớn hở tiễn hai người đi.

Thấy hai người đi xa, Cố Kiến Bân quay đầu hỏi Vương Nhị Phượng, “Mẹ, con nhớ rõ bộ quần áo mà họ mua lần trước mẹ có vá lại?”

Bộ quần áo kia là năm trước bán còn dư lại, hắn nhớ rõ người khác mua mặc được một buổi sáng liền bung chỉ, lúc ấy người ta ầm ï muốn đổi, Vương Nhị Phượng sống chết không cho đổi.

Hắn đúng lúc cũng ở đấy, liền làm chủ cho đổi quần áo.

Cùng ngày trở về, Vương Nhị Phượng liền hùng hùng hổ hổ khâu lại chỗ bi tuột chỉ, nhưng cũng không đem quần áo ra bán, mà thành hàng tôn.

“Người ta đã mua rồi, con còn quản đó là quần áo gì làm gì” Vương Nhị Phượng né tránh đề tài này, “Ngày mai con phải đi học, chạy nhanh trở về làm bài tập đi!”

Bán được hàng tồn, liền tương đương với kiếm lời ba đồng tiền, tâm tình Vương Nhị Phượng thực tốt, mở hộp cơm ra ăn từng ngụm, từng ngụm.

Cố Kiến Bân thực vô ngữ, nhưng quần áo đều đã bị mua rồi, hắn cũng không có biện pháp, chỉ có thể thở dài trở về nhà.

Làm buôn bán như vậy, sớm hay muộn sẽ chết, hắn lại phải nghĩ một đường ra khác cho trong nhà mới được.

Chu Lan Phương càng nghĩ càng không yên tâm, tổng cảm thấy quần áo này quá rẻ, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn lấy quần áo ra nhìn một vòng, liền thiếu chút nữa tức chết.

“Cô đã nói quần áo này khả năng có vấn đề, cháu còn không cho cô xem. Cháu nhìn quần áo này đi, đã bị may vá qua, không khéo còn bị người khác mặc qua rồi, thế nhưng dám lấy quần áo cũ lừa gạt người, thật là tức chết.”

Càng nói, Chu Lan Phương càng tức giận, đẩy xe đạp quay đầu, “Không được, cô phải trở về tìm cô ta, hôm nay nếu cô ta không cho đổi quần áo, cô se đập nát quầy hàng của cô ta”

Cô không muốn bị người lừa gạt như vậy.

Vốn dĩ mua quần áo này, cô đã rất đau lòng, kết quả còn bị rách, cục tức này nếu phải nuốt xuống, cô nằm mơ cũng phải tức tỉnh.

“Cô” Chu Tư Vũ một phen giữ chặt xe đạp, “Quần áo tuy rằng đã bị vá qua, nhưng không phải cũ, vấn đề không lớn, trở về vẫn có thể mặc được, đừng đi tìm họ.”

Thật vất vả mới được mua một kiện quần áo mới, lại bị như vậy, cô cũng thực thương tâm, nhưng..... Nghĩ đến Cố Kiến Bân, đáy mắt cô hơi hơi nổi lên tia sáng.

“Kia không được.” Chu Lan Phương khăng khăng phải quay lại, “Cô hôm nay chắc chắn phải xốc quầy hàng của cô ta lên, còn cả đứa con trai xếp hạng nhất của cô ta, cô thấy hẳn cũng là nói bừa, hôm nay nếu cô ta không đổi một bộ mới cho cô, cô sẽ khiến cô ta không buôn bán được nữa”

Chu Lan Phương đã nghĩ kỹ rồi, phải bắt người ta đền cho cô một bộ đắt hơn.

“Cô, cô đừng vội, nghe cháu nói cho hết lời đã” Chu Tư Vũ lôi kéo xe không buông tay, “Cố Kiến Bân đang đi học ở Cao Trung 2, đến lúc đó có lẽ cháu cũng đi học ở Cao Trung 2, hôm nay cùng hắn cũng coi như là nhận thức, đến lúc đó nếu cháu cũng học ở Cao Trung 2 cũng có người có thể chiếu ứng”

Một kiện quần áo tính là gì?

Nếu có thể cùng Cố Kiến Bân kết giao, về sau quần áo của quán này, cô muốn mặc kiện nào thì mặc kiện đó.

“Đi học Cao Trung 2 làm gì?” Chu Lan Phương nhe răng hừ nói: “cháu sẽ đi học Cao Trung 1, đừng tin con mụ già kia đi học ở Cao Trung 2, cô ta chính là không ăn được nho thì nói nho còn xanh.”
Bình Luận (0)
Comment