Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 348 - Chương 348: Cho Cô Phổ Cập Sinh Lý Tri Thức Sao?

Chương 348: Cho cô phổ cập sinh lý tri thức sao? Chương 348: Cho cô phổ cập sinh lý tri thức sao?Chương 348: Cho cô phổ cập sinh lý tri thức sao?

Thẩm Miên: “......”

Anh Hạ đây là phổ cập kiến thức sinh lý cho cô sao?

Kiếp trước không ai dạy cho cô kiến thức sinh lý, lần đầu tiên cô có 'bà dì, còn tưởng rằng chính mình bị bệnh nặng sắp chết.

Đời này đã biết, lại ở trước mặt anh Hạ bêu xấu, còn phổ cập kiến thức sinh lý cho cô, cô đây là tạo cái nghiệt gì nha?

Sự tình tới này một bước, Thẩm Miên dứt khoát liên theo lời Hạ Nam nói, giả bộ cái gì cũng cũng không hiểu gật đầu, ' ân ' một tiếng.

Sau đó lại nhỏ giọng nói một câu, “Phiền toái anh, anh Hạ.”

“n”

Hạ Nam nhấp môi đáp lại một tiếng.

Hắn không ngại cô phiền toái, chỉ là không thể bảo đảm, mỗi lần lúc này, đều ở bên cạnh cô.

Chu Lan Phương rõ ràng là mặc kệ cô, Thẩm Kiến Hoa là một nam nhân, càng không cần phải nói.

Cô không có chị, kiến thức sinh lý hẳn là không ai nói cho cô, cho nên mới nhiều lời vài câu. Hạ Nam đưa Thẩm Miên đến giao lộ nơi Lục Tư Viễn ngừng xe bò, ở dưới chỉ thị của Hạ Nam, cô đặt áo khoác của hắn ở trên ghế phụ, sau đó cầm theo quần áo dơ của chính mình xuống xe.

Lần này, cô không giống như trước nhìn ô tô Hạ Nam rời đi, vừa xuống xe, người liền nhanh như chớp chạy đi mất.

“Ngươi mà còn không trở lại, ta đều phải ngủ rồi”

Nhìn thấy Thẩm Miên trở về, Lục Tư Viễn từ trên xe bò nhảy xuống, lôi kéo xe bò quay đầu.

Đợi lâu như vậy, hắn thực buồn ngủ.

“Anh Hạ nguyện ý hỗ trợ, chúng ta chờ tin tức là được rồi” Thẩm Miên không muốn dong dài, trực tiếp nói tin tức tốt cho hắn, sau đó nhảy lên xe bò.

Lục Tư Viễn vui vẻ, theo sau phát hiện quần áo Thẩm Miên không đúng lắm, “anh Hạ lại giúp ngươi mua quần áo mới sao?” Vừa rồi Thẩm Miên đi tay không, cũng không mặc chiếc quần này.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

“n” Thẩm Miên gật đầu, theo sau soạn ra một cái cớ, “Quần của ta bị rạn chỉ.”

“Quần áo vừa mới mua không lâu, sao sẽ rạn chỉ vậy?”

Lục Tư Viễn có chút kỳ quái, ánh mắt ngắm về phía túi đựng quần áo của Thẩm Miên, Thẩm Miên thấy thế, chạy nhanh che lại túi. “Ran đường chỉ không phải thực bình thường sao? Ta trở vê khâu một chút thì tốt rồi.”

Lục Tư Viễn không nghi ngờ, ánh mắt lại chuyển về túi đựng băng vệ sinh, “Túi này đựng cái gì?”

Túi này màu đen, hắn căn bản không nhìn thấy bên trong.

“Một ít đồ dùng nữ sinh” Thẩm Miên đem cái này che càng khẩn.

“Đồ dùng nữ sinh gì?” Lục Tư Viễn một trận tò mò, “Lay ra cho ta nhìn xem.”

“Sao ngươi giống như bà tám vậy?” Thẩm Miên trừng hắn một cái, “Cái này có gì đẹp?”

“Ta nhìn xem thì có quan hệ øì?”

Thẩm Miên càng không cho xem, lòng hiếu kỳ của Lục Tư Viễn càng mạnh, thừa dịp Thẩm Miên không chú ý, liền đi đoạt lấy túi, khi hai người lôi kéo, bao nilon bị kéo rách.

Một gói băng vệ sinh rớt ra ngoài, Lục Tư Viễn cầm lên, vẻ mặt tò mò, “Đây là cái gì?”

Niên đại này, ở nông thôn rất ít người dùng băng vệ sinh, mọi người phần nhiều là dùng vải bông, giặt sạch lại tái sử dụng, hoặc dùng giấy vệ sinh.

Trên 80% người chưa gặp qua băng vệ sinh, cho nên Lục Tư Viễn căn bản không biết đây là cái gì.

“Ngươi có phải ngốc hay không?”

Thẩm Miên tức giận, duỗi tay đoạt lại. Lục Tư Vien thấy Thẩm Miên phát hỏa, không khỏi có chút ủy khuất, “Còn không phải là miếng băng rách thôi sao, xem một chút làm sao vậy?” Tự dưng mắng người, tức giận cái gì sao?
Bình Luận (0)
Comment