Chương 353: Trát dây buộc tóc ngươi còn chưa có mua đi?
Chương 353: Trát dây buộc tóc ngươi còn chưa có mua đi?Chương 353: Trát dây buộc tóc ngươi còn chưa có mua đi?
Chu Tư Vũ có chút tò mò, cũng muốn nhìn xem, lại bị Thẩm Miên trực tiếp cất vào trong túi.
Cô trợn trắng mắt, ai thèm xem?
Niên đại này, mọi người đều mặc quần lót to, căn bản không ai mặc quần lót nhỏ như vậy, ở trong mắt của cô, đây là không có tiền mua quần to, mới phải mua cái nhỏ như vậy.
Không ở trên người Thẩm Miên cướp đoạt được tiền, hỏa khí của Chu Lan Phương liền khá lớn, nếu không phải con oắt chết đầm kia hiện tại đặc biệt giỏi cáo trạng, cô còn muốn kéo đứa con hoang kia ra đánh cho một trận.
Càng nhìn Thẩm Miên, cô thậm chí càng cảm thấy phiền, hận không thể dùng đôi mắt chọc chết cô.
“Chạy nhanh đi giặt sạch quần áo dơ đi, đừng đứng ở chỗ này gây chướng mắt nữa”
“Đường đỏ.....”
Thẩm Miên nhìn đường đỏ trong tay Chu Lan Phương, muốn lấy lại, nhưng vừa mới mở miệng, Chu Lan Phương liền lộ ra vẻ mặt chanh chua.
“Đường đỏ cái gì mà đường đỏ? Ra chút phá sự còn cho rằng mình là thiên kim tiểu thư chắc?”
Còn muốn uống đường đỏ, sao không chết luôn đi?
Sớm biết đức hạnh của Chu Lan Phương, Thẩm Miên cũng không cùng cô tranh cãi nữa, xoay người vào phòng, sau khi đặt băng vệ sinh ở trên giường, liền cầm một chậu nước đi giặt quần áo.
Chu Tư Vũ thấy thế, chạy nhanh cầm chén uống hết một chút cháo cuối cùng, thấy Thẩm Miên vẫn còn ở bên ngoài giặt quần áo, cô lặng lẽ chạy về phòng, mở cái túi đen mà Thẩm Miên mang về, lục lọi.
Cái quần tam giác kia đã bị Thẩm Miên cầm đi giặt, trên giường chỉ còn lại một đống băng nhỏ, cô mở một cái ra nhìn một lúc, cũng không biết là dùng để làm gì.
Cảm thấy có chút giống miếng độn giày, thử lót ở giày, phát hiện còn rất thích hợp.
Nhưng thời tiết này không dùng được.
Cô có chút thất vọng ném miếng băng trở về trong túi, lúc sau lại ở bên trong tìm kiếm một hồi, một cái dây buộc tóc cũng không tìm được.
Thật là tức chết cô.
Ban ngày, cô đã lục tung cả nhà tìm một lần, nhưng không tìm được dây buộc tóc Thẩm Miên để ở chỗ nào, còn tưởng rằng là chưa mua.
Hôm nay lại không mang dây buộc tóc trở về, ngày mai đã đến ngày giao dây buộc tóc, chẳng lẽ bầu trời sẽ rơi xuống dây buộc tóc sao? Không đúng, tiền trên tay Thẩm Mien không nhiều lắm, lại mua nhiều như vậy, nhất định là tham tiền mua dây buộc tóc của bọn học sinh, cho nên mới không mua dây buộc tóc.
Cô mua quần áo, còn mua đường đỏ, khẳng định là không đủ tiên, mới mua quần lót nhỏ như vậy.
Chu Tư Vũ đột nhiên đắc ý lên, cô đảo muốn nhìn xem, ngày mai Thẩm Miên sẽ công đạo cùng nhiều bạn học như vậy như thế nào.
Vì chứng thực phỏng đoán của chính mình, khi Thẩm Miên giặt xong quần áo tiến vào phòng, cô liền hỏi, “chị, chị hiện tại trên người thật sự một phân tiền cũng không có sao?”
Thẩm Miên lại hỏi, “Bằng không thì sao?”
Trên giường có chút hỗn độn, túi đen cũng đã bị động vào, vừa thấy chính là tác phẩm của Chu Tư Vũ, cũng may là cô đã để dây buộc tóc ở nhà Lục Tư Viễn.
Chu Tư Vũ không khống chế được, cười một chút, trong ánh mắt tràn đầy vui sướng khi người gặp họa.
“Chị còn chưa có mua dây buộc tóc đi?”
“Lo chuyện bao đồng”
Thẩm Miên dỗi cô một câu.
Chu Tư Vũ một chút cũng không tức giận, ngược lại thực vui vẻ, cô càng thêm xác định, Thẩm Miên đã xài hết tiền mua dây buộc tóc. Ngày mai có trò hay để nhìn.
Ngày kế, Chu Tư Vũ dậy sớm, ăn cơm sáng xong, liền thúc giục Chu Lan Phương đưa cô đến trường học.
Bởi vì đến tương đối sớm, trong trường cũng không có nhiều học sinh, Chu Tư Vũ đi W€ một cái, sau khi trở về, liền thấy mấy nữ sinh lớp khác, vẻ mặt hưng phấn chờ ở cửa.
Nhìn thấy cô, ánh mắt các cô sáng lên, vội vàng xông tới, “Chu Tư Vũ, chị của bạn đâu? Bạn ấy không đi học cùng bạn sao?”