Chương 369: Đón đưa đi học
Chương 369: Đón đưa đi họcChương 369: Đón đưa đi học
“Dượng, buổi tối hôm nay cháu có khả năng về muộn một chút, đã sắp thi, bác của bạn cháu muốn dạy cho chúng cháu thêm một số đề mục” Chu Tư Vũ thấy không khí không đúng, nương cơ hội tìm đề tài, nói ra việc sau khi tan học sẽ về muộn.
“Mấy giờ mới trở vê?” Thẩm Kiến Hoa không quá yên tâm, “Cháu là một cô gái, trở vê quá muộn không an toàn, ta đi đón cháu!”
Tuy rằng vợ nói tên côn đồ đã bị bắt, nhưng đứa trẻ lớn, vẫn nên chú ý tốt hơn, đừng lại bị một ít người xấu nhớ thương.
Trong lòng Chu Tư Vũ hoảng hốt, chạy nhanh cự tuyệt, “Không cần đón, trời tối cháu sẽ trở lại.
Nếu Thẩm Kiến Hoa đi đón, chẳng phải sẽ biết, người dạy bổ túc cho cô là ai sao?
Việc này không thể được.
Sự tình Tống Chính Quốc lúc trước nháo ồn ào huyên náo, nữ sinh cùng hắn nhấc lên quan hệ thanh danh đều bị huỷ hoại.
Nếu thanh danh cô cũng bị huỷ hoại, thi đậu đại học còn có ý nghĩa gì nữa?
Thẩm Kiến Hoa vẫn không yên tâm, “Bằng không để Miên đi cùng cháu đi! Đến lúc đó có thể trở về cùng nhau”
Hai đứa nhỏ ở bên nhau, dù sao cũng sẽ an toàn hơn một ít.
Miên tuy rằng không quá thích nói chuyện, nhưng tư tưởng tương đối thành thục, làm việc ổn thỏa, giống người lớn, có cô đi cùng Chu Tư Vũ, hắn tương đối yên tâm.
“Cái này.....” Chu Tư Vũ ra vẻ khó xử, “Dượng, không phải cháu không muốn mang theo chị, là bác của bạn học cháu không thích quá nhiều người đi đến nhà bác ấy, bác ấy sở dĩ nguyện ý giúp cháu học bổ túc, cũng là xem ở mặt mũi của bạn cháu, nên mới nhân tiện dậy cháu.”
Nghe vậy, Chu Lan Phương lập tức nói: “Vậy đừng mang theo nó, buổi tối cháu tận lực đừng có tối muộn mới trở về là được.” Để đứa con hoang đi học cùng, đừng có mơ.
“Vậy được rồi!” Thẩm Kiến Hoa tuy rằng không quá yên tâm, nhưng cũng chỉ có thể đáp ứng, người khác có thể hỗ trợ học bổ túc đã thực không tồi, bọn họ không thể được một tấc lại muốn tiến một thước, nếu thật sự không được, hắn buổi tối đón ở nửa đường cũng được.
Nghĩ vậy, Thẩm Kiến Hoa nhìn thoáng qua Thẩm Miên, “Miên, bắt đầu từ ngày mai, con cũng đừng ngồi xe bạn học, ba đưa đón con cùng Tư Vũ, chờ đến khi các con thi xong, ba sẽ đi làm lại”
Thẩm Miên vẫn luôn trầm mặc, nghe được lời này, mày không khỏi hơi hơi nhăn, “Ba, nhà của chúng ta chỉ có một chiếc xe đạp, không chở được hai người” Lúc trước vóc dáng cô nhỏ, còn có thể miễn cưỡng ngồi ở xà ngang phía trước, hiện tại cô đã cao một mét sáu, nếu lại ngồi trên xà ngang, chẳng nói đến việc cô có ngồi nổi hay không, chỉ nói đến việc ngồi dựa vào ba, cô cũng đã có chút không quen.
“Chỉ có ngươi nhiều chuyện” Chu Lan Phương trừng mắt, “Ngươi là muốn ngồi xe thằng nhãi ranh kia, ngồi đến nghiện rồi đúng không? Ba ngươi chở ngươi, ngươi còn không muốn?”
Thẩm Miên càng lớn, càng xinh đẹp, Chu Lan Phương nhìn càng không thuận mắt, cảm thấy cô càng lớn càng giống hồ ly tinh.
Hồ ly tỉnh mẹ nhất định đã dựa vào diện mạo này, câu dẫn Thẩm Kiến Hoa.
“Mẹ, mẹ nói lời này là có ý gì?” sắc mặt Thẩm Miên lạnh lùng, “Lúc trước con ngồi xe bạn học, là không có biện pháp mới phải ngồi, cũng là mẹ cùng ba đã đồng ý.”
Dù cho tâm cô đã sớm giống miếng sắt, không hề cầu được đến một tia quan ái từ trên người Chu Lan Phương, nhưng việc này không đại biểu cô nguyện ý bị Chu Lan Phương vũ nhục như vậy.
“Lúc trước là chúng ta đồng ý sao? Kia còn không phải đặc thù thời kỳ không có biện pháp sao?” Con oắt chết dầm kia, hiện tại càng lúc càng lớn mật, còn dám nhăn mặt tranh luận với cô.
Nếu không phải chồng cô ở đây, cô đã sớm tát cho một cái.
Nghĩ vậy, Chu Lan Phương liền tức giận.
Mỗi lần chồng không ở nhà, đứa con hoang liền giả vờ dịu ngoan, chồng về một cái, nó liền giống như con cọp cái, ai cũng không thể chọc được.