Chương 400: Ngươi phát cái gì thần kinh?
Chương 400: Ngươi phát cái gì thần kinh?Chương 400: Ngươi phát cái gì thần kinh?
“Lục Tư Viễn, ngươi phát bệnh thần kinh gì vậy?”
Một đạo âm thanh đột nhiên truyền tới, Lục Tư Viễn sửng sốt, xoay người liền nhìn thấy Thẩm Miên cùng Trần Kiệt từ phía dưới hành lang chạy tới.
“Sao ngươi bây giờ mới đến?” Lục Tư Viễn vừa vui lại vừa tức, hướng về phía Thẩm Miên rống giận một tiếng.
Biết hắn là thật sự sốt ruột, Thẩm Miên cũng không cùng hắn so đo, tùy tiện giải thích một câu, “Mẹ ta nhốt ta lại, cửa trong nhà đều bị ta hủy đi mới chạy thoát ra được.”
Hiệu trưởng cùng Trần Kiệt đều nhận thức Hạ Nam, sợ bọn họ hiểu lầm, cho nên cô không có nói tên Hạ Nam ra.
Hiệu trưởng nhìn thấy Thẩm Miên tới, không khỏi cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa nghe nói cô bị trong nhà nhốt lại, mày không khỏi nhíu.
Lần thi này, nếu Thẩm Miên không tham gia, khi gặp hiệu trưởng các trường khác, hắn cũng không có mặt mũi.
Hơn nữa, Thẩm Miên là học sinh được cục giáo dục chú ý. Việc này, hắn vân luôn không để lộ ra ngoài, một là sợ Thẩm Miên có áp lực, hai chính là sợ cô kiêu ngạo.
Cũng may Thẩm Miên vẫn luôn thực cấp lực, thành tích học tập cũng thực ổn định.
Chỉ là, phụ huynh của Thẩm Miên cũng quá hồ đồ.
“Ta đã sớm nói lão yêu bà kia không phải thứ tốt gì mà” Nghe nói Thẩm Miên là bị nhốt lại, Lục Tư Viễn trực tiếp phát nổ, Chu Lan Phương kia, vốn dĩ liền không phải mẹ ruột của Thẩm Miên, đối xử với Thẩm Miên khắc nghiệt muốn chết, cho nên hắn đối với cô ta cũng không tôn trọng.
Nếu Chu Lan Phương ở đây, hắn chỉ sợ sẽ khống chế không được mà động thủ đánh người.
“Lục Tư Viễn, chú ý lời nói việc làm” Hiệu trưởng vẻ mặt nghiêm túc nhắc nhở một câu, nhưng ngữ khí lại không có ý tứ trách hắn thật.
Chu Lan Phương này xác thật là quá đáng.
Lục Tư Viễn không phục hừ một tiếng, lại cũng không tiếp tục lớn tiếng ầm 1 nữa, mặc kệ nói như thế nào, Thẩm Miên tới là tốt rồi.
“Các em đi vào thi đi, những việc này, chờ thi xong lại nói.” Trần Kiệt nhìn thời gian một chút, còn có vài phút nữa liền phải bắt đầu thi, cũng may Thẩm Miên kịp thời xuất hiện.
“Vâng.” Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn đồng thời gật đầu, đi vào tìm vị trí của chính mình ngồi xuống nghênh đón kỳ thi.
Trần Kiệt liếc mắt nhìn hai người một cái, không khỏi thở dài một hơi.
“Thầy hiệu trưởng, em cảm thấy, tư tưởng của phụ huynh Thẩm Miên có vấn đề rất lớn, khả năng trọng nam khinh nữ tương đối nghiêm trọng, dù cho Thẩm Miên có thi tốt, cũng không nhất định sẽ cho em ấy đi học cao trung, chờ kết thúc kỳ thị, chúng ta có nên đi đến nhà bọn họ một chuyến hay không?”
Trần Kiệt tuy rằng không lớn tuổi, nhưng cũng biết, có một số việc, không thể bao biện làm thay, hắn chỉ có thể đề bạt ý kiến cùng ý tưởng, cuối cùng vẫn cần hiệu trưởng đánh nhịp mới được.
“Được” Hiệu trưởng gật đầu, không chỉ tán đồng đề nghị của Trần Kiệt, còn đối với người biết xử sự như hắn thực vừa lòng, “Nếu thành tích Thẩm Miên ổn định, lại có thể thi đứng đầu ba môn, cần phải đến nói chuyện cùng với phụ huynh của em ấy”
Hạt giống đọc sách tốt như vậy, không được cho đi học thì quá lãng phí nhân tài.
Nhiều năm như vậy, học sinh có thể liên tục thi hạng nhất ba môn không nhiều lắm.
Đặc biệt là môn tiếng Anh, điểm thi của Thẩm Miên so với giáo viên tiếng Anh còn cao hơn, có chút từ ngữ, giáo viên tiếng Anh cũng phải hỏi cô.
Trường học thật vất vả mới đào tạo ra được hạt giống tốt như vậy, sao có thể để cây bị chết non?
Với cục giáo dục bên kia, hắn cũng vô pháp giao đãi
Thấy hắn đáp ứng, Trần Kiệt vui vẻ, “thành tích học tập gần đây của em ấy vẫn luôn thực ổn định, đạt được hạng nhất ba môn là không thành vấn đề.”
Được đến bảo đảm này, hiệu trưởng vừa lòng gật đầu.
Đây là học sinh hắn vẫn luôn khoác lác, thi học kỳ vẫn luôn tốt như vậy, nếu thi cao trung không tốt, hắn ở bên ngoài, đều phải bị ném hết mặt mũi.