Chương 440: Cao quang thời khắc 3
Chương 440: Cao quang thời khắc 3Chương 440: Cao quang thời khắc 3
Tuy rằng, có đôi khi cô cũng cảm thấy, anh Hạ đối với cô tựa như đối với con gái, nhưng từ lần trước hắn cho thấy thái độ, liền không hướng phương diện kia suy nghĩ nữa.
Không nghĩ tới, Lý Càng cùng Nguyễn Dễ Dương cũng có loại cảm giác này.
Nhưng...... cô có thể tiếp thu ở trên tư tưởng, anh Hạ coi cô như con gái mà đối đãi, nhưng trên hình thức lại là hai việc khác nhau.
Bảo cô nhận anh Hạ làm cha nuôi, cô thật sự không tiếp thu được.
Rốt cuộc, hai người cũng chỉ kém vài tuổi mà thôi, nhận cha nuôi, thật sự quá khoa trương.
Hạ Nam: “......”
Cha nuôi?
Mệt bọn họ nghĩ ra được.
Hắn nhấp môi, biểu tình trên mặt thực bình đạm, làm người không đoán ra được là hắn đang suy nghĩ cái gì, ở trong ánh mắt nhìn chăm chú của ba người, hắn khí định thần nhàn nâng chung trà lên uống một ngụm.
Thẩm Miên chớp chớp mắt, chờ hắn trả lời.
Lý Càng và Nguyễn Dễ Dương lại đột nhiên có loại cảm giác sởn tóc gáy, ở trong mắt bọn họ, biểu tình hiện tại của anh Nam, thật sự là quá quỷ dị, bọn họ luôn có loại cảm giác mưa gió sắp tới.
Đặc biệt là Nguyễn Dễ Dương, hắn đột nhiên có chút hối hận khi đã nói ra.
Tổng cảm thấy, biểu tình anh Nam quái quái, làm hắn có loại xúc động muốn chạy trốn.
Kỳ thật, Nguyễn Dễ Dương cũng không phải ngay từ đầu đã phục tùng Hạ Nam như vậy, mà là bởi vì một sự kiện phát sinh khi còn nhỏ.
Khi hắn còn nhỏ tương đối nghịch ngợm, Hạ Nam lại trưởng thành sớm so với tuổi, khi hắn còn cưỡi gậy trúc chạy nơi nơi, Hạ Nam đã giống như ông cụ non.
Khi đó, hắn thực không phục Hạ Nam, cảm thấy Hạ Nam chính là đang giả vờ lãnh khốc.
Vì thế, hắn phát huy tiềm chất của một đứa trẻ nghịch ngợm, thường xuyên ở trước mặt Hạ Nam xoát cảm giác tôn tại, gây chuyện, nhưng Hạ Nam căn bản không để ý tới hắn, thẳng đến khi hắn làm quá phận, bị thu thập khựng lại, mới không dám lại đi gây chuyện.
Mà nhận Hạ Nam làm lão đại, lại là bởi vì một sự kiện khác khi còn học tiểu học, hắn nhớ rõ lúc ấy ngoài đường có mấy tên du côn bụi đời, thấy hắn ăn mặc không tồi, lớn lên lại trắng nõn, nhìn là biết trong nhà có tiền, vì thế muốn từ chỗ hắn kiếm một ít tiền tiêu vặt.
Nhưng hắn cố tình lại là một người kiên cường, nhất quyết không cho, có một lần, bị người ta vây quanh góc tường, đánh cho mặt mũi bam dập, ngay khi hắn bị đánh đến váng đầu hoa mắt, cho rằng sắp bị đánh chết, Hạ Nam đúng lúc đi ngang qua.
Tính tình hắn quật cường, không chịu kêu cứu mạng, lúc ấy, hắn cho rằng Hạ Nam sẽ thấy chết không cứu, lại không ngờ rằng, Hạ Nam trực tiếp xông lên, đánh nhau với đám côn đồ.
Hạ Nam tuy rằng từ nhỏ đã được học võ phòng thân, nhưng đối phương dù sao cũng là ba thiếu niên 16, 17 tuổi, đánh nhau cũng không chiếm được tiện nghi gì, nhưng khí thế trên người hắn, cuối cùng lại dọa lui đối phương.
Bắt đầu từ khi đó, hắn liền sùng bái Hạ Nam, cam tâm đi đằng sau làm em trai, thẳng đến khi Hạ Nam nhập ngũ.
Lại nói tiếp, hắn lần trước thấy Hạ Nam lộ ra biểu tình này, cũng cách bây giờ đến bảy, tám năm.
Suy nghĩ trở lại hiện thực, Nguyễn Dễ Dương nhìn bộ dáng giờ phút này của Hạ Nam, tim đều treo lên, tổng cảm thấy chính mình đã gánh tội thay Lý Càng.
Không chỉ gánh tội thay, có khi còn bị anh Nam đánh cho một trận.
Hắn đang chuẩn bị nói gì đó cứu vớt chính mình một chút, lại nghe Hạ Nam đột nhiên hỏi, “Ngươi từ nơi nào nhìn ra là ta muốn làm cha nuôi của em ấy?”
Thẩm Miên: “......” Nguyễn Dễ Dương: “.....”
Lý Càng: “.....”
Đợi nửa ngày, lại dọa ra một thân mồ hôi, kết quả Hạ Nam lại bình tĩnh như vậy?
Ba người sờ không được tâm tư của Hạ Nam, tim đều treo lên.
Lý Càng nhận thấy được sự tình không đúng, cũng không dám lên tiếng, sự tình tới một bước này, Nguyễn Dễ Dương chỉ có thể căng da đầu nói.
“Anh Nam, chúng em đều cảm thấy anh đối với cô bé này rất tốt, trước đó bảo anh nhận cô bé làm em gái, anh không phải đã trừng mắt nhìn Lý Càng một cái sao?”