Chương 446: Đối, chính là cô
Chương 446: Đối, chính là côChương 446: Đối, chính là cô
Thấy hắn muốn chơi xấu, Lý Càng cũng không cho.
“Nguyễn Dễ Dương, ngươi hiện tại cũng là cổ đông hàng đầu của Lam Càng, là một ông chủ lớn, nhãn hiệu của chúng ta về sau sẽ đi ra khỏi Hoa Hạ, hướng tới thế giới, ngươi ngay cả chút chữ tín này cũng không có, ngươi như vậy sao làm buôn bán được?”
“Ngươi......"
Nguyễn Dễ Dương muốn phản bác, đã bị Lý Càng đánh gãy.
“Ngươi cái gì mà ngươi?” Lý Càng lời lẽ chính đáng chỉ trích, “Lúc ấy ta không cho ngươi nói, là ngươi một hai phải nói, còn vội vàng muốn đưa đồ cho ta, anh Nam và Miên đều nghe thấy”
Xem hắn một bộ tư thế nếu không đưa, ngày mai sẽ đi cáo trạng với anh Nam, Nguyễn Dễ Dương tức giận hừ hừ gật đầu.
“Được được được, còn không phải là đồng hồ và thuốc lá sao? Nhà ta có rất nhiều, đừng nói giống như là ta không cho ngươi được vậy”
Nói xong, hắn mở cửa xe bước xuống.
“Đóng cửa xe lại” Lý Càng hô một câu.
“Tự ngươi đóng đi” Nguyễn Dễ Dương đau lòng vuốt ngực, cũng không quay lại, hôm nay ra cửa không xem ngày, 'vừa mất phu nhân lại thiệt quân.
“Ngươi được lắm”
Lý Càng hướng bóng dáng hắn hô một câu, chính mình xuống xe đóng cửa.
Hắn chẳng những không tức giận, còn đặc biệt vui vẻ.
Nhận một cô em gái, lại còn có đồng hồ và một cây thuốc lá, còn được ăn một bữa cơm do anh Nam thân thủ nấu, tính như thế nào, hắn hôm nay đều là người thắng lớn.
Về đến nhà, Lý Càng liền đem sự tình nhận em gái nói cho người nhà nghe, đúng lúc Lý Thơ Bình cũng ở đây. Biết Lý Càng nhận một người làm em gái, ngày mai còn tới cửa ăn cơm, Lý Cư Lâm có chút không vui.
Hắn ghét nhất không khí lung tung rối loạn hiện tại trên xã hội, con trai không đi theo con đường của hắn, mà là chính mình bắt đầu tự kinh doanh, hắn không ý kiến, cũng tôn trọng lựa chọn của con trai.
Nhưng hắn không muốn con trai bị không khí bất lương trên xã hội đồng hóa.
Trong lòng tuy không vui, nhưng cũng không trực tiếp phát giận.
Lý Càng vừa thấy sắc mặt ba không đúng, liền biết ba suy nghĩ nhiều, chạy nhanh giải thích rõ ràng, “Ba, nhận em ấy làm em gái, cũng không phải là ý của một mình con, anh Nam cũng biết, cô bé kia mẹ và chị cũng nhận thức, chính là cô gái nhỏ bán măng khô lần trước”
Lý Cư Lâm là người không dễ phát giận, nếu hắn nổi nóng, thuyết minh sự tình rất nghiêm trọng.
Lý Thơ Bình ánh mắt sáng lên, “Người em nói chính là Miên?”
“Đúng vậy, chính là cô bé” Lý Càng dùng sức nháy mắt với Lý Thơ Bình, “Lần trước nhờ chị mua quần áo, chính là mua cho cô bé.”
“Bảo sao, lần trước ở chợ bán thức ăn chị nhìn thấy quần áo cô bé mặc, cứ cảm thấy thực quen mắt, hóa ra là bộ mà chị đã chọn” Tiếp thu được ám chi của em trai, Lý Thơ Bình vẻ mặt ôn nhu, cười nói, “Ba, cô gái nhỏ kia xác thật không tồi, lớn lên xinh xắn, còn thực hiểu chuyện, rất thông minh, tuổi còn nhỏ đã biết một bên học tập, một bên làm buôn bán kiếm tiền”
Nghe hai người nói như vậy, sắc mặt Lý Cư Lâm đẹp hơn một ít.
Lý Càng thấy vậy, lại chạy nhanh đưa mắt ra hiệu cho Hứa Mẫn, Hứa Mẫn vốn thương con trai, thấy hắn như vậy, oán trách trừng hắn một cái, sau đó mới nói với Lý Cư Lâm.
“Cô gái nhỏ kia xác thật không tồi, em cũng rất thích”
Lý Cư Lâm tram ngâm trong chốc lát, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Cô bé là người ở nơi nào, chuyện nhận con làm anh, cha mẹ cô bé có biết không?” Lý Càng chính là chờ những lời này, chạy nhanh nhân cơ hội kể lại tình huống trong nhà Thẩm Miên, đặc biệt là khi nói đến chuyện Thẩm Miên bị đánh còn sinh động như thật, giống như chính mắt nhìn thấy, cuối cùng rút ra tổng kết.
“Tiểu Miên trước mắt không nơi nương tựa, rất là đáng thương, nhưng cô bé lại là một người rất có nguyên tắc, không muốn tiếp thu sự bố thí của người khác, muốn dựa vào sự nỗ lực của chính mình tự kiếm học phí”