Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 457: Khảo Nghiệm 4

Chương 457: Khảo nghiệm 4 Chương 457: Khảo nghiệm 4Chương 457: Khảo nghiệm 4

Lý Cư Lâm bỗng nhiên phát hiện, hắn khả năng đã gặp được một người như vậy, cũng rốt cuộc đã hiểu, Hạ Nam vì sao lại tự mình đưa cô đến.

“Trí nhớ của cháu tương đối tốt, tuy rằng không thể đạt tới đã gặp qua là không thể quên được, nhưng các đề thi đã động não suy nghĩ qua, ấn tượng liền khắc tương đối sâu.” Thẩm Miên cũng không phải khiêm tốn, mà là cảm thấy, cô xác thật không tính là người đã gặp qua là không thể quên được, chỉ là trí nhớ so với người thường tốt hơn.

“Đã gặp qua là không quên được, cũng không phải nói xem qua liền một chút cũng không quên, chỉ là trí nhớ so với người bình thường cao hơn rất nhiều” Lý Cư Lâm giải thích một câu, trong ngôn ngữ, không chút nào che giấu tán thưởng đối với cô.

Lý Thơ Bình cùng Hứa Mẫn đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, hai người cũng chưa nghĩ đến, Thẩm Miên thế nhưng có bản lĩnh này, đã gặp qua là không quên được, đây còn không phải là thần đồng trong truyền thuyết sao?

Nhà bọn họ đây là đào được bảo tàng đi!

Lý Càng lại cười xấu xa, bé Miên quá có thể soạn kịch, nhìn xem, đã dỗ cho ba hắn vừa lòng cực độ.

Hắn rèn sắt khi còn nóng, bắt đầu ở trong đó đánh hồ hồ, “Ba, chị và con đã xem như phế đi, ba xem bé Miên thông minh như vậy, ba nên dạy em ấy cho thật tốt, tranh thủ giúp em ay thi đậu đại học Thủ Đô, bồi dưỡng em ấy thành tài, tương lai làm nhiều cống hiến cho quốc gia”

Lý Cư Lâm lại lần nữa trừng mắt nhìn con trai một cái, rõ ràng ghét bỏ con trai nói nhiều, hắn tuy rằng vẫn luôn không biểu hiện ra ngoài, nhưng không đại biểu hắn không thấy được.

Từ khi Thẩm Miên đến đây, tuy rằng vẫn luôn phối hợp với con trai nói muốn nhận hắn làm thầy, nhưng lại không chủ động mở miệng, cô gái nhỏ rất thông minh, thành tích cũng thực ưu dị.

Dù cho không có hắn, sau này cũng sẽ không kém, mà hắn, nếu thu được một học sinh như vậy, xem như nhặt được một tiện nghi lớn.

Giờ phút này, tư tưởng của Lý Cư Lâm thay đổi 180° so với trước đó, hắn không phải không muốn học sinh này, là ẩn ẩn có chút lo lắng, học sinh này quá tâm cao khí ngạo, chướng mắt hắn.

Nhưng loại lo lắng này, hắn đương nhiên sẽ không biểu hiện ra ngoài, vẫn vẻ mặt nghiêm túc, cũng không có biểu hiện ra quá xem trọng cô.

Thẩm Miên nhìn thấu tâm tư của hắn, đáy mắt hiện lên một tia u quang, lập tức nói, “Bác Lý, cháu tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cũng biết, một giáo viên ưu tú, có thể thay đổi cả đời học sinh, trợ giúp học sinh nâng cao một bước, ngay cả quân vương cổ đại từ nhỏ cũng phải tìm giáo viên học phú ngũ xa dạy dỗ, bể học vô bờ, kiến thức hiện tại của cháu không tính là gì, nếu bác không chê, có thể dạy do cháu một chút không?”

Lời này nói rất xuôi tai, chẳng những nói tầm quan trọng của giáo viên, cũng không có bởi vì chính mình học tập tốt mà cao ngạo tự đại.

Lý Cư Lâm sửa lại ý tưởng trước đây, ấn tượng đối với cô lại tốt hơn một ít, hắn tán thưởng gật đầu, đáy mắt toát ra một tia vừa lòng.

“Nói rất đúng, đối với một giáo viên mà nói, có thể đào tạo ra một học sinh ưu tú, kế thừa y bát, tiếp tục cống hiến cho quốc gia, cũng là mộng tưởng suốt đời.”

Lời này cũng có nghĩa là đồng ý nhận lấy học sinh Thẩm Miên này.

Đáy mắt mọi người đều phát ra một tia sáng, nội tâm của Thẩm Miên cũng thực kích động, cô cũng không cố tình che giấu, đôi mắt sáng ngời, bên trong như là chứa đầy ngôi sao nhỏ.

“Bác Lý, về sau cháu nhất định sẽ học tập thật tốt, nhớ kỹ mỗi một câu của bác”

Vẻ mặt Lý Cư Lâm nghiêm túc giáo huấn một câu, “Đừng học Lý Càng, chỉ biết nịnh nọt”

Lời này vừa ra, mấy người tức khắc cười vang, Lý Càng thập phần vô ngữ, “Ba, ba chừng nào thì hài hước như vậy?”

Trên mặt hắn biểu hiện thực nghẹn khuất, nhưng nội tâm lại rất cao hứng, đã lâu không thấy tâm tình ba hắn tốt như vậy.
Bình Luận (0)
Comment