Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 464 - Chương 464: Đòi Tiền 1

Chương 464: Đòi tiền 1 Chương 464: Đòi tiền 1Chương 464: Đòi tiền 1

Uông Đông Thành: “.....”

Tuy rằng đã sớm đoán được, mẹ hắn lần này lại đây, có thể là vì đòi tiền, cũng đã nghe mẹ mở miệng, nhưng vẻ mặt vẫn khó xử.

Không phải không muốn cho, mà là hiện tại trên người hắn đến hai mươi đồng tiền cũng không lấy ra nổi, sao có một trăm khối chứ?

Ngày thường hỏi con trai tiền, con trai đều đặc biệt sảng khoái, lần này đợi một hồi lâu cũng không nghe được con trai ra tiếng, Phan Sẽ Vân tức khắc phát giác không đúng.

“Con trai, con không phải một trăm khối cũng không có chứ?”

“Sao có thể?” Uông Đông Thành theo bản năng phủ nhận, hắn là người sĩ diện, vẫn luôn ở trong nhà thể hiện cao sang, chính mình tuy rằng không đi làm, nhưng sao có thể thừa nhận chính mình không có tiền?

“Mẹ, anh họ hiện tại không phải còn chưa có kết hôn sao? Không vội cho mượn, chờ thêm hai ngày nữa con trở về một chuyến, thuận tiện mang tiền về, mẹ và ba đều đã đồng ý rồi vậy khẳng định phải cho mượn, ba mẹ yên tâm, con sẽ không khiến cho ba mẹ bị mất mặt”

“Việc này cũng không phải là mất mặt của hai chúng ta, mà ngay cả con cũng sẽ mất mặt” Nghe con trai đáp ứng sẽ đưa tiền, trong lòng Phan Sẽ Vân thoải mái hơn một ít.

Nhưng con trai không lập tức đưa tiền, mà lại thoái thác lần sau trở về đưa, cô tổng cảm thấy bên trong việc này có gì đó.

Cô không chú ý tới Lý Thơ Bình đã ở phía sau, lôi kéo tay Uông Đông Thành truy vấn, “Con nói cho mẹ nghe, có phải tiên đều đã bị vợ con lấy hết rồi hay không?”

Uông Đông Thành đang muốn nói, Lý Thơ Bình liền đã đi tới, “Mẹ, nhà của chúng con hiện tại......”

Cô còn chưa nói xong, đã bị Phan Sẽ Vân đánh gãy, “Thơ Bình, không phải mẹ đã nói với con sao, sao con có thể giữ tiền của Đông Thành được? Có nhà nào không phải là nam nhân giữ tiền chứ hả? Con cứ an tâm ở nhà trông con là tốt rồi, quản tiền làm gì? Con xem trên tay Đông Thành ngay cả một trăm đồng tiền cũng không có, nếu nói ra ngoài, người khác không chê cười hắn sao? Từ xưa đều là nam chủ ngoại, nữ chủ nội, tài chính trong nhà, nên do nam nhân nắm giữ, trong nhà còn có bao nhiêu tiền, con mau lấy hết ra đưa cho Đông Thành đi, hắn cực cực khổ khổ kiếm tiền, kết quả một phân tiền cũng không được cầm, việc này là có chuyện gì?”

Lý Thơ Bình: “......”

Cô bị một phen lời nói của mẹ chồng làm cho thập phần vô ngữ, chồng vẫn luôn không đi làm, mẹ chồng không phải không biết, trong nhà nào có tiền tiết kiệm?

Tiên mà chồng đưa về nhà bố mẹ chồng, đều là tiền nhà mẹ đẻ trợ cấp.

Tâm đua đòi của mẹ chồng quá nặng, cô vừa rồi chính là muốn nói mẹ chồng, đừng đua đòi hư vinh, nhưng mẹ chồng lại nói cô như vậy.

Nếu cô giáp mặt chọc thủng việc chồng không đi làm, chồng sẽ thấy mất mặt, nhưng không nói, nhà mẹ chồng lại như một cái động không đáy.

Ngay khi cô đang do dự, Uông Đông Thành nói: “Mẹ nói rất đúng, Thơ Bình, về sau nhà của chúng ta sẽ do anh quản tiền! Trong thôn anh đều là nam nhân quản tiền, em đợi chút nữa lấy hai trăm đưa cho mẹ, một trăm cho cậu mượn, một trăm khác để ba mẹ mua chút đồ ăn và quần áo, bọn họ đã lớn tuổi, cũng cần ăn chút đồ ngon để tẩm bổ.”

Nói xong, hắn liền vẫn luôn đưa mắt ra hiệu cho Lý Thơ Bình, muốn cô phối hợp với hắn.

Lý Thơ Bình ủy khuất nhấp môi không hé răng.

Em trai cô vừa mới cho một ít tiền, đây là tiền cho cô cùng đứa trẻ, đứa trẻ mua sữa bột cũng cần tiền, còn có chỉ tiêu sinh hoạt hằng ngày cũng cần tiền, nếu đưa cho mẹ chồng, cuộc sống của bọn họ sẽ rất khổ sở.

Hôm nay trùng hợp là em trai vừa cho cô tiền, cho nên trên người cũng có tiền, nếu em trai không cho, chồng nói như vậy, cô biết đi đâu kiếm ra nhiều tiền như vậy? Tâm hư vinh chính là một cái động không đáy, hiện tại trong nhà không có điều kiện, vì sao không thể bớt chỉ tiêu linh tỉnh đi?

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment