Chương 469: Tố khổ 2
Chương 469: Tố khổ 2Chương 469: Tố khổ 2
Nữ nhân kết hôn, không phải đều là vây quanh chồng và con sao?
Hiện tại chồng chỉ là thất bại, cô tổng không thể bỏ hắn đi?
Nói thật, tình cảm nhiều năm như vậy, cô thật sự luyến tiếc.
Mỗi lần ủy khuất, cô đều sẽ nhớ lại lúc Uông Đông Thành đã từng tốt với cô, cũng là cây gậy giúp cô chống được đến hiện tại.
Thấy Lý Thơ Bình thất thần, Thẩm Miên nhẹ nhàng bắt lấy tay cô, thúy thanh nói, “Chị Thơ Bình, về sau nếu chị không vui, không có chỗ nào để äi, cứ tới chỗ em, tuy chỗ của em nhỏ, em cũng không giúp được chị cái gì, nhưng miệng em nghiêm, chị không nghĩ nói ra, em cũng sẽ không truyền ra ngoài”
Quan hệ tốt với Lý Thơ Bình, mới có thể biết chuẩn xác tình huống của cô ở nhà họ Uông, cũng có thể càng dễ truyền lại hành động ở bên ngoài của Uông Đông Thành cho cô.
Chỉ có chờ đến khi bản thân Lý Thơ Bình chết tâm, mới có thể thoát khỏi Uông Đông Thành.
Hiện tại Uông Đông Thành, còn chưa có thành tựu gì, cũng không có nữ nhân ở bên ngoài, muốn nói xấu hắn, cũng không có cơ sở.
“Miên, cảm ơn em, nếu không có em, hiện tại chị cũng không biết đi đâu.”
Vẻ mặt Lý Thơ Bình cảm kích, rất nhiều chuyện nghẹn ở trong lòng, xác thật rất áp lực, hiện tại có người nghe cô nói chuyện, cô cảm thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, không khó chịu giống như lúc mới chạy ra từ trong nhà.
Tựa như Thẩm Miên nói, cô bé hiện tại còn nhỏ, không thể giúp được cái gì, nhưng miệng nghiêm, Lý Thơ Bình cũng coi trọng điểm này.
Thẩm Miên thực hiểu chuyện, không chỉ ba mẹ cùng em trai thích, cô cũng thực thích.
Thẩm Miên cười một chút, sau đó thử thăm dò hỏi, “chị Thơ Bình, người nhà anh rể có đối xử tốt với chị không?”
Nói về mẹ chồng, sắc mặt Lý Thơ Bình hơi hơi thay đổi một chút, “mẹ chồng chị trước kia đối xử với chị rất tốt, mỗi lần tới thăm Đông Thành, cũng mang một ít trứng gà cho chị ăn.”
Mấy thứ kia, ở trong mắt mẹ chồng là thứ tốt, nhưng đối với Lý Thơ Bình, thật sự không tính là cái øì, chỉ cảm thấy mẹ chồng thực chất phác, bị phần tâm ý của mẹ chồng làm cho cảm động.
Đây cũng là lý do lúc vừa mới kết hôn, mẹ chồng hỏi tiền, cô liền hào phóng cho rất nhiều.
“Hiện tại thay đổi sao?” Thẩm Miên nhẹ giọng hỏi.
“Mẹ hiện tại.....” Lý Thơ Bình nhấp môi một chút, không biết hình dung như thế nào, qua một hồi lâu mới nói, “Mẹ hiện tại tu tưởng thật không tốt, luôn cảm thấy nhà mẹ đẻ chị có tiền, bảo chị về nhà mẹ đẻ xin nhiều một chút, mỗi lần lại đây, còn thực thích lục lọi đồ của chị.”
Mỗi người, đều không thích không gian riêng tư của mình bị người khác tùy ý lật tới lật lui, Lý Thơ Bình cũng vậy, nhưng mẹ chồng lại một chút cũng không chú ý đến việc này, mỗi lần lại đây đều càn quét như quỷ vào thôn.
Lúc vừa mới kết hôn, mẹ chồng chỉ mở miệng xin, cô tuy rằng không quá thích hành vi này của mẹ chồng, nhưng không nghĩ khiến mẹ chồng bị mất mặt mũi, cũng liền cho.
Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, mẹ chồng cũng không hỏi cô nữa, chỉ cần cảm thấy tốt, liền trực tiếp cầm đi, lấy quần áo của cô cho em chồng mặc thậm chí là chuyện thường xuyên.
Nghĩ mẹ chồng là trưởng bối, cô vẫn luôn nhường nhịn, không nghĩ tới, đối phương chỉ càng làm trầm trọng thêm.
Ánh mắt Thẩm Miên chợt lóe, cố ý hỏi, “Bác ấy làm quá mức như vậy, anh rể không nói gì sao?”
"Mẹ chồng nuôi lớn Đông Thành không dễ dàng, còn cho anh ấy đi học, cũng chưa được sống ngày lành nào, ngẫu nhiên tới một lần, Đông Thành cũng không dám nói gì!” Lý Thơ Bình giúp đỡ Uông Đông Thành giải thích một câu, đây cũng là lý do cô dùng mỗi lần để an ủi chính mình. “Chị Thơ Bình, mẹ chồng chị chính vì thấy chị quá dễ ức hiếp mới như vậy, rất nhiều mẹ chồng xấu đều là như thế này, cảm thấy con dâu tính tình tốt, liền ức hiếp con dâu, chị càng nhường nhịn bác ấy, bác ấy liền càng quá đáng, có một vài mẹ chồng ác độc, thậm chí còn bức con dâu uống nông dược.”