Chương 472: Bán phòng
Chương 472: Bán phòngChương 472: Bán phòng
Biểu tình của Uông Đông Thành sy náy lại thống khổ, giống như trong khoảng thời gian này, nội tâm thật sự rất dày vò, Lý Thơ Bình nhìn thấy vậy tim liền thắt lại đau nhói, hóa ra chồng trong khoảng thời gian này, có áp lực tư tưởng lớn như vậy.
“Anh vì sao vẫn luôn không nói cho em chứ? Vì sao lại một mình miên man suy nghĩ, em chưa từng trách anh, em vẫn luôn tin tưởng, cuộc sống sẽ khá lên”
“Thơ Bình, em có biết, em càng hiểu chuyện như vậy, anh liền càng áy náy tự trách hay không? Là do anh không thể làm cho em và con được sống những ngày lành, em không nên phải sống những ngày như vậy, anh cưới em, là muốn em đi theo anh sống càng tốt hơn, không muốn kéo em xuống vũng bùn”
“Em không cảm thấy anh kéo em xuống vũng bùn, em là cam tâm tình nguyện.” Lý Thơ Bình hận không thể đào tim ra, bày biện ở trước mặt chồng, chỉ cần Uông Đông Thành có thể biến trở lại bộ đáng trước kia, dù khổ cô cũng nguyện ý.
Nói nửa ngày, Lý Thơ Bình vẫn luôn nói nguyện ý bồi hắn cùng sống những ngày khổ sở, Uông Đông Thành chẳng những không có vui vẻ, ngược lại còn có chút không kiên nhẫn.
Hắn căn bản không muốn sống khổ. Ai thích cô bồi hắn?
Cho rằng giả thâm tình một chút, lại bán thảm một chút, Lý Thơ Bình sẽ thay đổi ý tưởng, trở về nói cùng nhà mẹ đẻ, giúp hắn một phen, nhưng nói nửa ngày, Lý Thơ Bình vẫn không nghĩ đến phương diện kia.
Uông Đông Thành không nhịn được, bắt đầu uyển chuyển nhắc nhở, “Thơ Bình, anh biết em là một người phụ nữ tốt, không vật chất, nhưng con từng ngày lớn lên, chúng ta tổng phải cho con bé một cuộc sống tốt, đúng không?”
“Đúng vậy” Lý Thơ Bình gật đầu, lúc này còn chiếu cố cảm xúc của chồng, an ủi nói, “Vậy anh cũng không thể để cho chính mình áp lực như vậy”
Uông Đông Thành lần này là thật phiền, hắn căn bản không cần an ủi, hắn cần chính là, Lý Thơ Bình đi cầu nhà mẹ đẻ hỗ trợ hắn, nhịn xuống cảm xúc, hắn dứt khoát nói trắng ra một ít.
“Thơ Bình, anh hai ngày nay đã quan sát giá thị trường một chút, hiện tại chỉ cần có tài chính để làm buôn bán, khẳng định sẽ kiếm được tiền, mở cửa hàng, mở xưởng đều được”
“Mở cửa hàng, mở xưởng?” Lý Thơ Bình chần chờ, mở cửa hàng, mở xưởng cần không ít tiền, hiện tại nơi nào có nhiều tiền như vậy?
“Đúng vậy” Uông Đông Thành gật đầu, biểu tình có chút kích động, “Anh đã suy nghĩ cẩn thận, mở nhà máy sẽ phiền toái hơn một ít, hơn nữa chúng ta không có kinh nghiệm, cho nên mở cửa hàng vẫn thích hợp hơn một ít, bán quần áo hoặc là thức ăn đều được”
“Sẽ phải đầu tư không ít tiền đi? Chúng ta hiện tại không có tiền vốn, phải làm sao bây giờ?” Lý Thơ Bình tuy rằng chưa từng mở cửa hàng, nhưng làm buôn bán cần tiền vốn là cơ bản nhất.
Biểu tình kích động của Uông Đông Thành rút đi, đột nhiên lại phiền muộn lên, “Thơ Bình, tình huống hiện tại của nhà anh, em cũng biết, lúc trước kết hôn, đã tiêu hết toàn bộ tích tụ trong nhà, hiện tại là thật sự không lấy ra được tiền, lại nói ba mẹ anh đã lớn tuổi như vậy, cần phải dưỡng lão, anh là con trai, sao có thể để cho bọn họ phải lao tâm?”
Trên thực tế, khi kết hôn, trong nhà căn bản không tốn bao nhiêu tiền, hai trăm tiền lễ hỏi là Lý Thơ Bình trợ cấp cho hắn, tiền chân chính tiêu là tiệc rượu, không đến một trăm khối.
Hắn nhìn sắc mặt cô một chút, lại nói: “Cho nên...... anh muốn hỏi, em có thể mượn chút tiền từ nhà mẹ đẻ hay không?”
Không chờ Lý Thơ Bình nói chuyện, hắn lại vội vàng bổ sung một câu, “Thơ Bình, em yên tâm, tiền xem như là anh mượn, anh có thể viết giấy nợ, về sau kiếm lời, nhất định sẽ trả lại cho họ.”
Biểu tình Lý Thơ Bình cứng lại, người cũng thanh tỉnh, trăm triệu không nghĩ tới, chồng đột nhiên biến tốt như vậy, là vì bảo cô đi vay tiên. Cô nhìn chằm chằm Uông Đông Thành trong chốc lát, nhấp môi hỏi, “Mượn bao nhiêu?”