Chương 478: Đương giáo viên
Chương 478: Đương giáo viênChương 478: Đương giáo viên
Hứa Mẫn vừa mở miệng, không khí tức khắc hài hòa lên, Lý Càng cũng đi theo tiếp đón mọi người đi ăn cơm.
Chờ bọn họ đều đi vê phía nhà ăn, Lý Thơ Bình mới nhỏ giọng nói với Hứa Mẫn, “Mẹ, thực xin lỗi, con và Đông Thành lại chọc cho ba không vui.”
Hứa Mẫn đau lòng nhìn con gái một cái, vén tóc mái trên trán cô ra sau tai, nhẹ giọng an ủi, “tính tình của ba cùng Lý Càng vốn như vậy, con trở về nói với Đông Thành một chút, bảo chồng con đừng để ở trong lòng.”
Tuy rằng bất mãn với con rể, nhưng cô càng đau lòng con gái hơn, vì con gái, cũng chỉ có thể tận lực hòa hoãn quan hệ giữa ba nam nhân này.
“Việc này không phải ba và Lý Càng sai, là tính tình Đông Thành không tốt.” Nhà mẹ đẻ đã giúp cô rất nhiều, Uông Đông Thành không cảm kích, nhưng cô lại nhớ.
“Con hiểu là được” Hứa Mẫn thở dài một hơi, “Thơ Bình! Kỳ thật ba cùng Lý Càng ban đầu cũng đã tiếp nhận Đông Thành, chỉ là Đông Thành không tiến tới, bọn họ mới tức giận, con biết đấy, ba con ghét nhất là người không tiến tới, lại ham ăn biếng làm”
Nếu Uông Đông Thành nguyện ý làm đến nơi đến chốn, nhà bọn họ sao có thể đối xử với Uông Đông Thành như vậy?
Cô và con trai vẫn luôn ngầm trợ cấp con gái, chồng đều biết, nhưng cũng cam chịu, còn không phải hy vọng vợ chồng son sống tốt sao?
Nếu không phải đã tiếp nhận hắn, cũng sẽ không để của hồi môn là một căn hộ cho con gái ở.
“Con biết ba là bởi vì Đông Thành vẫn luôn không chịu đi làm, cho nên mới có ý kiến đối với anh ấy” Lời đã nói đến như vậy, Lý Thơ Bình cũng dứt khoát nói ra một mục đích khác của lần tới này, “Mẹ, Đông Thành hiện tại đã sửa đổi, anh ấy nguyện ý chăm chỉ làm việc, chỉ là anh ấy ở trong thành phố không có nhân mạch gì, mẹ có thể giúp con hỏi một chút, có công việc gì thích hợp cho anh ấy hay không?”
Cô cũng không nghĩ phiền toái nhà mẹ đẻ, nhưng Uông Đông Thành ngoại trừ có bằng đại học ra, cái gì cũng không biết, cô cũng không biết tìm công việc gì thì thích hợp với hắn.
“Hắn chịu đi làm?” Vừa nghe tin tức này, Hứa Mẫn vẫn là thực vui vẻ, tuy rằng cô nguyện ý trợ cấp con gái, nhưng như vậy cũng không phải là kế lâu dài, Uông Đông Thành nguyện ý làm việc, đây là tốt nhất.
“Vâng” Lý Thơ Bình vội vàng gật đầu, “ngày hôm qua con đã nói với anh ấy, anh ấy trước đó chỉ vì cái trước mắt, luôn muốn cho con được sống ngày lành, lại không có phương pháp, mới có chút suy sút” Mặc kệ là thật hay giả, nguyện ý đi làm, là một bắt đầu tốt, trong lòng Hứa Mẫn thoải mái hơn một ít, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười.
“Vậy con bảo hắn chuẩn bị một chút, thi chứng chỉ giáo viên, đi làm giáo viên được không? Làm giáo viên hai năm, tôi luyện tâm tính một chút, chờ về sau Lý Càng mở rộng kinh doanh, mẹ lại nói cùng Lý Càng, để thằng bé kéo hắn một phen, đừng nhìn Lý Càng ngày thường tính tình không tốt, nhưng thật sự rất thương con”
Lý Thơ Bình đương nhiên biết Lý Càng thương cô, bằng không cũng sẽ không luôn trợ cấp cho cô.
Sự tình công tác có tin tức, trong lòng cô cũng kiên định, “Con trở vê sẽ nói với Đông Thành chuyện này”
“Đi, đi ăn cơm trước đi!” Hứa Mẫn ôm đứa trẻ trong lòng ngực cô qua người mình, “Con đi ăn trước đi, mẹ đút cơm cho.”
“Mẹ, mẹ đi ăn cơm đi, để con đút là được”
Hứa Mẫn ôm đứa trẻ đi đến nhà ăn, trong miệng còn nói, “Con mỗi ngày đều một mình mang đứa trẻ rất mệt, mẹ ngày thường cũng không giúp được con, ở đây giúp con được một ngày cũng là giúp, đừng tranh cùng mẹ, mau đi ăn đi!”
Ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cô đã sớm nhìn ra, Uông Đông Thành chủ nghĩa nam tử lớn, rất ít bế con, cho nên đứa trẻ cũng không thân với hắn, con gái một mình trông con rất mệt, cô nhìn cũng đau lòng.