Chương 484: Tiểu Thúy vào thành
Chương 484: Tiểu Thúy vào thànhChương 484: Tiểu Thúy vào thành
“Miên, cậu véo tớ một chút, tớ đây là đang nằm mơ đúng không?” Người trong thôn đi ra ngoài làm công, trở về đều nói chỗ trọ trong thành phố rất kém, nhiều người ở chung trong một gian phòng lớn, có đôi khi còn phải cùng nhân viên tạp vụ không quen biết ngủ chung trên một cái giường, muốn đi WC phải đi một dặm mới đến WC công cộng.
Nhưng trước mắt, nơi nào giống như bọn họ nói chứ?
Thẩm Miên bị cô chọc cười, “Cậu không phải đang nằm mơ, về sau chúng ta sẽ ở đây.”
Kỳ thật, cô cũng lý giải vì sao Tiểu Thúy kích động như vậy, đổi lại là cô trước đây, đột nhiên bị cho biết sẽ được ở trong một căn phòng tốt như vậy, cũng sẽ cảm thấy là đang nằm mơ.
Rốt cuộc, phòng ở nông thôn kém hơn quá nhiều.
“Miên, phòng ở thực đắt đi?” Tiểu Thúy lần đầu tiên tới trong thành phố, đối với giá cả, ngoại trừ một chữ đắt, cũng không biết bất luận cái gì khác.
Nếu bảo cô đoán giá tiền, thật đúng là không được.
Khó trách mọi người đều nghĩ tới trong thành phố, được ở trong căn phòng như vậy, ai mà không thích chứ? “Giá cả cũng không quá đắt, là anh Hạ ho trợ tìm” Về sau đều ở trong thành phố, Tiểu Thúy khẳng định sẽ chạm mặt cùng Hạ Nam, cho nên Thẩm Miên cũng không gạt cô.
“Anh Hạ?” Tiểu Thúy nghĩ nghĩ, có chút không xác định hỏi, “Miên, anh Hạ mà cậu nói, không phải là người thường đi nhà trưởng thôn kia chứ?”
Ngoại trừ hắn, Tiểu Thúy không nhớ nổi anh Hạ nào khác.
“Đúng vậy, chính là hắn.” Thẩm Miên gật đầu.
Tiểu Thúy kinh ngạc há to miệng, Miên từ bao giờ lại quen thuộc cùng Hạ Nam như vậy?
Trong lòng tuy rằng có chút nghi hoặc, nhưng cô lại không truy vấn.
Cô là tới làm công, Miên đối xử tốt với cô, không đại biểu cô có thể tùy tiện thám thính sự tình của Miễn.
Vạn nhất Miên không có tiện nói, cô hỏi nhiều, sẽ làm Miên khó xử.
Cô không có truy vấn, Thẩm Miên cũng không có nhiều lời, cô lấy điểm tâm Hạ Nam đưa đến ra, đặt lên bàn cho mọi người ăn.
Lục Tư Viễn cũng không khách khí, cầm lấy ăn, liên tục khen, “Cái này ăn ngon thật, ngươi mua từ chỗ nào vậy?”
“Bạn anh Hạ mang về từ thủ đô, bao giờ ngươi trở về, cũng mang một chút cho ông ngoại nếm thử đi”
Nghe được ba chữ bạn anh Hạ, Lục Tư Viễn cảm thấy hàm răng có chút chua, nhưng vừa nghe thấy cô nhớ thương ông ngoại, lập tức liền cười, “Được”
“Tiểu Thúy, anh Quân, hai người cũng ăn đi!”
Thấy hai người không động thủ, Thẩm Miên cầm lấy hộp điểm tâm đưa đến trước mặt hai người, Tiểu Thúy và Đại Quân vốn tưởng rằng Thẩm Miên chỉ khách khí một chút, cũng không phải thật sự muốn cho bọn họ ăn, rốt cuộc thứ này vừa thấy liền không rẻ, còn là mang về từ thủ đô.
Nhưng thấy cô đưa đến trước mặt hai người, xác thật là thiệt tình mời bọn họ ăn, sau đó mới mỗi người cầm một miếng cùng nhau ăn lên.
“Ngọt thật, ăn rất ngon” Tiểu Thúy ăn một ngụm, đôi mắt đều mị lên, lớn đến từng này tuổi, cô vẫn là lần đầu tiên được ăn đồ ngon như vậy.
Đại Quân cũng là lần đầu tiên được ăn thứ này, hắn là một nam nhân, không quá thích ăn đồ ngọt, cũng cảm thấy hương vị không tồi.
“Nơi này còn có vị hạt mè.”
Thẩm Miên lại mở thêm một hộp, Tiểu Thúy cùng Đại Quân lại không ăn tiếp.
Thứ này đắt, bọn họ ăn một miếng là đủ rồi, sao có thể coi như cơm, ăn đến no được?
Thấy hai người thật không ăn, Thẩm Miên cũng không miễn cưỡng, cô bất động thanh sắc quan sát Đại Quân trong chốc lát, hắn ngũ quan đoan chính, lớn lên không tồi, cả người lộ ra một cỗ khí tức chính nghĩa, thoạt nhìn còn thực ổn trọng.
Khi hẳn vào nhà, cô cũng chú ý tới, chân hắn xác thật có chút vấn đề, nhưng không đến mức ảnh hưởng đến làm việc.