Chương 505: Nói dối
Chương 505: Nói dốiChương 505: Nói dối
Ngoại trừ Đại Tráng, mấy người khác đều là dựa vào chính mình phấn đấu lên, thấy nhiều người nhiều việc trong xã hội.
Chuyện trộn lẫn cổ phần, không cần làm gì, cũng chính là cổ phần danh nghĩa, như vậy ở công ty căn bản là không có quyền lên tiếng, nói khó nghe một chút thì cái gì cũng đều không phải.
Còn cái gì mà đi tôi luyện hai năm rồi mới đến công ty làm quản lý, dạy học và buôn bán có quan hệ gì với nhau sao?
Hoàn toàn là hai loại ngành sản xuất không giống nhau.
Mọi người đều lộ ra một bộ tươi cười trào phúng, Uông Đông Thành tự nhiên cũng nhìn ra thần sắc của mấy người, trong lòng không khỏi mắng lên, một đám mắt chó xem người thấp.
Đại Tráng cũng cảm thấy không khí không đúng, Uông Đông Thành dù sao cũng là hắn gọi tới, tuy rằng có đôi khi cũng cảm thấy Uông Đông Thành không ra sao, nhưng hắn là người tương đối khéo đưa đẩy, thích để đường rút lui cho chính mình, vì thế nói sang chuyện khác.
“Đông Thành, cậu em vợ anh kinh doanh ngành nghề gì?”
“Trang phục.”
Uông Đông Thành không quá muốn nói về đề tài này, vốn dĩ cho rằng có thể cho chính mình dài mặt, không nghĩ tới ngược lại bị xem thường.
“Trang phục?” Một người nam nhân trong đó đột nhiên nhướng mày hỏi, “Có phải là Lam Càng, bán trang phục nam không?”
“Đúng vậy”
“Thật sao!” Được đến câu trả lời khẳng định, nam nhân lần này không hề khinh thường Uông Đông Thành nữa, “Tôi đã chú ý thương hiệu này một đoạn thời gian, thương hiệu này về sau có khi có thể xuất ngoại, tôi nghe nói chủ của thương hiệu này, là người thủ đô, xem tình huống, là cậu em vợ của anh hùn vốn cùng người thủ đô đi?”
Thấy có người biết hàng, đề cao cấp bậc của Lam Càng lên, Uông Đông Thành lại bắt đầu đắc ý.
“Hai người thủ đô kia cổ phần tương đối ít, chỉ có không đến 30%, tôi và cậu em vợ tôi nhiều hơn một ít”
“Được lắm! Đông Thành, nếu thật là như vậy, bữa cơm hôm nay anh nên mời, không thì qua hai năm nữa, phỏng chừng chúng tôi muốn mời anh ăn cơm, anh cũng không muối tới”
Nam nhân là người làm kinh doanh trong lĩnh vực thực phẩm, ngày thường hay chú ý hướng gió của thương trường, Lam Càng này xác thật rất có tiền đồ.
Giờ phút này, hắn không phải khen tặng Uông Đông Thành, trong lời nói ít nhất có 80% là sự thật. Mấy người khác nghe nam nhân nói như vậy, cũng sửa lại biểu tình khinh thường trước đó, bắt đầu nói năng lấy lòng Uông Đồng Thành.
Người chính là như vậy, cảm thấy ngươi so với hắn mạnh hơn, có thể được việc, ngày sau nói không chừng còn cần nhờ ngươi, hoặc là nói, giá trị con người của ngươi xứng ngồi cùng bọn họ, thái độ của bọn họ đối với ngươi liền tốt hơn một chút.
Ngược lại, sẽ bị bài trừ ra khỏi vòng.
Uông Đông Thành được mấy người vỗ mông ngựa khiến cho trong lòng mỹ tư tư, nghĩ đến khi ra cửa, Lý Thơ Bình cho hắn một trăm đồng tiền, cũng đủ chỉ trả cho bữa ăn hôm nay, cho nên lập tức gật đầu đáp ứng.
“Một bữa cơm mà thôi, tôi mời, các anh cứ việc ăn uống đi”
“Tới tới tới, mọi người uống nào.”
Mấy người khác đều giơ chén rượu lên kính Uông Đông Thành, làm cho mặt hắn uống đến đỏ bừng.
Đại Tráng cũng biết chút tình huống của Uông Đông Thành, một người ở nhà nhàn nhã hai năm, có thể có bao nhiêu tiền?
Bữa cơm hôm nay, vốn đã có người làm chủ, nhưng Uông Đông Thành thích khoác lác, hắn cũng không dám nói gì.
Bên ngoài ăn ăn uống uống, ở sau bếp, Thẩm Miên đang dạy chủ quán làm món thịt cá xào siêu cay, trong tiệm không có dưa chua, cũng không có đầu cá lớn, nên hai loại đồ ăn kia căn bản không thể làm được, cô chỉ có thể dùng nguyên liệu hiện có, dạy cho chủ quán món thịt cá xào siêu cay.
“Đâm thịt cá cho mềm, khía hoa, rải chút muối tỉnh lên ướp cho ngon miệng, lại lăn qua bột, chiên trong nồi đầu cho đến khi vàng thì vớt ra.”
Thẩm Miên một bên làm, một bên giảng giải cho chủ quán, khi thịt cá được cho vào nồi, một cỗ hương thơm ngào ngạt bay ra.