Chương 512: Anh Ha đã trở lại
Chương 512: Anh Ha đã trở lạiChương 512: Anh Ha đã trở lại
Trái tìm Thẩm Miên đều sắp nhảy tới cổ họng, cô thở cũng không dám thở một chút, khi tiếng bước chân tới cửa phòng bếp, đột nhiên lại lần nữa dừng lại, người nọ giống như đang quan sát phòng bếp, cô theo bản năng ngừng hô hấp, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng.
Một lát sau, tiếng bước chân tựa hồ rời khỏi phòng bếp, cô chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, tính toán thăm dò nhìn cửa phòng bếp một chút, nhưng đầu vừa mới thò ra, liền thấy một bóng đen nháy mắt tới gần chính mình, cô còn chưa có kịp phản ứng lại đây, đã bị người nọ chế trụ cổ, tay cũng bị người ta vặn tới phía sau.
AAA
Cô theo bản năng kêu lên một tiếng sợ hãi, người bắt cánh tay cô, tựa hồ bị tiếng kêu của cô làm cho kinh sợ, động tác giữ tay cô, tức khắc thả lỏng một chút, theo sau một tay ôm cô ở trước ngực, mặt cô kề sát ở ngực hắn, trời quá tối, ngoại trừ một bóng đen, cô cũng không nhìn thấy cái gì, nhưng từ lực đạo người này bắt cô, cùng chiều cao để phán đoán, khả năng cô có thể chạy trốn rất nhỏ.
Xong rồi, người này chẳng lẽ là muốn giựt tiền, cướp sắc?
Nghĩ vậy, cô chạy nhanh bình tĩnh nói: “Tôi, thị lực tôi không tốt, trời lại tối, căn bản không thấy rõ bộ dáng của anh, anh coi trọng cái gì thì cứ lấy đi, tôi tuyệt đối không ngăn trở, anh nhiều lắm xem như là phạm tội ăn trộm, việc này không lớn, anh cầm tiền, ở bên ngoài có thể tìm được rất nhiều cô gái xinh đẹp, có thể buông tha cho tôi hay không? Tôi bảo đảm, trước khi anh rời đi, tôi sẽ không ra khỏi phòng bếp nửa bước, cũng không lên tiếng, anh nếu không tin tôi, có thể nhốt tôi ở trong phòng bếp”
Tuy rằng cô vẫn tận lực duy trì bình tĩnh, nhưng tốc độ nói vẫn bán đứng cô, lớn đến bây giờ, cô chưa từng một hơi nói qua nhiều như vậy, thiếu chút nữa không thở nổi, làm chính mình nghẹn đến ngất xỉu đi.
“Đừng sợ, là anh”
Một đạo âm thanh quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu, đồng thời, một bàn tay to cũng đặt ở trên gáy cô võ nhẹ nhẹ hai cái.
“Anh Hạ?”
Thẩm Miên nháy mắt có một loại cảm giác từ địa ngục về tới thiên đường, cả người cũng nháy mắt thả lỏng xuống, vành mắt đỏ lên, cô ôm chặt hắn.
“Anh Hạ, hóa ra là anh!”
Cô vừa rồi thật là thiếu chút nữa bị hù chết, quá khẩn trương, hơn nữa trong bóng đêm, hắn cũng không lên tiếng, cô thế nhưng không phát hiện ra là hắn. “Em bị dọa tới sao?”
Nhận thấy thân thể của cô vẫn còn phát run, đôi môi mỏng của Hạ Nam hơi nhấp, trong âm thanh trầm thấp lộ ra một tia quan tâm, đôi mắt sắc bén kia ở trong đêm tối, sâu thăm thẳm.
Hắn vừa mới lên lầu, cũng không biết cúp điện, thấy căn hộ của cô không có lộ ra ánh sáng, cho rằng cô đã ngủ, lấy ra chìa khoá dự phòng mở cửa phòng, liền phát hiện có một bóng đen đi vào phòng bếp.
Vốn tưởng rằng là ăn trộm, không nghĩ tới là cô, một khắc khi bế cô lên kia, hắn đã nghĩ lên tiếng nói cho cô không phải sợ, không nghĩ tới cô một hơi nói dài như vậy, không hề thở dốc, hắn cũng không có cơ hội xen mồm.
“Vâng”
Thẩm Miên còn chưa có từ trong kinh hách vừa rồi hoàn hồn trở lại, âm thanh có chút nghẹn ngào, tim đập cũng tương đối lợi hại.
Còn may là anh Hạ đã trở lại, nếu thật là người xấu, cô cũng không dám tưởng tượng tình cảnh hiện tại, thật vất vả mới được sống lại một lần, cửa hàng cũng đã mở, trong tay cũng kiếm lời được một ít tiền, cũng được tính là tiểu phú bà, cô thật sự không muốn chết.
Còn may, còn may là anh Hạ trở lại.
Nghĩ vậy, cô theo bản năng ôm hắn càng chặt hơn một ít. “Sao không bật đèn lên?” Tim Hạ Nam như là đâm vào một cục bông mềm mại, nhìn cô chấn kinh như con thỏ, lại có vài phần đau lòng, sống hơn hai mươi năm, hắn lần đầu tiên có loại cảm giác này.
“Cúp điện.”