Chương 515: Khai giảng 1
Chương 515: Khai giảng 1Chương 515: Khai giảng 1
“Ừ”
Hạ Nam nhàn nhạt trả lời, nhìn theo cô ra khỏi phòng.
Cầm đèn pin, hơn nữa biết anh Hạ ở ngay đây, trong lòng Thẩm Miên đặc biệt kiên định, cầm quần áo đi tắm rửa, tắm rửa xong ra tới, liền thấy Hạ Nam đang ngồi ở trên sô pha.
Trên bàn còn có một cái túi giống cái lần trước đựng bánh đậu xanh.
“Anh Hạ, anh lại mua bánh đậu xanh sao?”
“Thuận tiện nên mang về.”
Cái gì là thuận tiện mang về? Rõ ràng là mua cho cô ăn đi?
Thứ này không hề rẻ, anh Hạ hiện tại cũng đang trong lúc gây dựng sự nghiệp, khẳng định rất cần tiền, cũng không thể tiêu tiền cho cô như vậy.
Sớm biết thế, lần trước cô đã không nói là ăn ngon.
“Anh Hạ, kỳ thật lần trước em ăn cái này nhiều, cảm thấy đồ ăn vặt gì đó, ăn một chút thì hơn, ăn nhiều dễ ngán, anh lần sau đừng mua cho em, cứ để em nhớ thương thứ này, nếu em muốn ăn, về sau khẳng định sẽ nghĩ chăm chỉ học tập, thi đậu đại học Thủ Đô, là có thể thường xuyên mua ăn.”
Nghe cái miệng nhỏ của cô oa oa nói một đống, Hạ Nam nhàn nhạt nói một câu.
“Lưỡi đã khô đi.”
Thẩm Miên: “.....” anh Hạ ghét bỏ cô nói nhiều?
Nhưng cũng đúng, cô vừa rồi xác thật có hơi chút dong dài, giống một lão thái bà.
Cô ngoan ngoãn ngậm miệng lại, đi theo phía sau Hạ Nam đến căn hộ của hắn, phòng cho khách bên này, xác thật so với bên kia mát mẻ hơn một ít, cô đứng ở cửa sổ hóng gió trong chốc lát, liền bò lên trên giường ngủ.
Vừa cảm giác hừng đông, khi tỉnh lại, Hạ Nam đã mua xong cơm sáng, ngay cả vệ sinh cũng đã quét tước xong, Thẩm Miên có chút xấu hổ, vốn dĩ đã nói hôm nay sẽ dậy sớm quét tước vệ sinh, không nghĩ tới lại ngủ như lợn, động tĩnh bên ngoài, một chút cũng không nghe được.
“Ăn xong anh đưa em đi học” Hạ Nam đổ sữa đậu vào trong ly, lại đặt bánh bao, bánh quẩy ở đĩa, sau đó mới ngồi xuống ăn.
“Không cần, anh Hạ.” Thẩm Miên lắc đầu cự tuyệt, “Từ nơi này đến trường học cũng không xa, đi hơn mười phút liền đến”
Anh Hạ ngày hôm qua vừa mới trở về, trong công ty khẳng định có rất nhiều chuyện phải làm, cô vẫn không nên chậm trễ thời gian của anh ấy.
Lại nói, vạn nhất bị bạn học của cô nhìn thấy cô ngồi ô tô đi học, hoặc là hiểu lầm cô là đứa trẻ nhà có tiền, cố ý nịnh bợ, hoặc là hoài nghi cô ở bên ngoài tác phong không tốt, mặc kệ là một loại nào, đều sẽ mang đến một ít phiền toái cho cô. Cô hiện tại vẫn là một học sinh, muốn điệu thấp một ít.
Tựa hồ xem thấu ý tưởng của cô, Hạ Nam cũng không miễn cưỡng.
Cơm nước xong, hắn nhân tiện chở cô tới giao lộ, Thẩm Miên xuống xe đi bộ đến trường học.
Lục Tư Viễn tới trước cô một bước, đã ở cửa trường chờ cô, nhìn thấy cô không nhanh không chậm đi tới, không khỏi bước nhanh đi đến trước mặt cô, “Ngươi làm cái gì vậy? Giống như lão thái bà, chậm rì rì, ta đã ở chỗ này chờ ngươi hết nửa ngày”
Lục Tư Viễn trong khoảng thời gian này tới thời kỳ vỡ giọng, âm thanh nói chuyện như vịt kêu, nghe thập phần xa lạ, Thẩm Miên trợn trắng mắt, “Ngươi bớt tranh cãi đi! Không biết còn tưởng rằng quạ đen chạy tới trường học ké.”
“Thẩm Miên, ngươi tích chút khẩu đức đi, ta hiện tại là thời kỳ dậy thì, đang vỡ giọng, ngươi hiểu không hả?” Lục Tư Viễn phát hoả, “Mỗi nam sinh đều sẽ có, thời kỳ vỡ giọng chính là đại biểu ta sắp trở thành một nam nhân chân chính, về sau ngươi phải gọi ta là anh Lục”
Âm thanh đột nhiên biến thành như vậy, hắn cũng buồn bực được không, cô lại cố ý dẫm lên nỗi đau của hắn, nếu đổi lại là người khác, hắn đã trực tiếp làm cô biết, hoa vì sao lại đỏ như vậy.