Chương 517: Miên mưa phùn tế
Chương 517: Miên mưa phùn tếChương 517: Miên mưa phùn tế
Trình Quốc Lượng làm tự giới thiệu đơn giản, lúc sau liền nói: “Trước khi mọi người tự giới thiệu, thầy giới thiệu cho mọi người trước một chút, người thi được hạng nhất toàn thành thị, bạn Thẩm Miên”
Nghe giáo viên giới thiệu chính mình, Thẩm Miên bất đắc dĩ đứng lên, “Chào mọi người, tớ là Thẩm Miên ở Triệu gia thôn, Miên trong mưa phùn liên miên.”
Cô ngôn ngữ đơn giản, thần sắc bình đạm, không có luống cuống, cũng không có kiêu ngạo, loại bộ dáng vinh nhục không kinh này làm Trình Quốc Lượng đều có chút kinh ngạc một phen.
Đứng thứ nhất kỳ thi vào cao trung, còn vào trong lớp hắn, tin tức này, làm hắn cao hứng một đoạn thời gian, khi báo danh, hắn đã cố tình chú ý học sinh này, hiện giờ lại xem, quả nhiên có khí chất.
Học sinh thông minh, chính là không giống nhau.
Hắn tán thưởng gật đầu, “Bạn Thẩm Miên, ba năm tới hy vọng em có thể bảo trì thành tích thi cao trung này, tiếp tục chăm chỉ học tập, tranh thủ thi đậu đại học Thủ Đô, cũng làm tấm gương cho các bạn học khác trong lớp.”
Học sơ trung ở trấn trên, còn có thể thi được thứ nhất toàn thành thị, nếu ở cao trung ba thi không tốt, về sau truyền ra ngoài, sự tình trình độ dạy học của cao trung ba không bằng cao trung một và hai liền được chứng thực.
Thân là giáo viên dạy học ở cao trung ba, mặt mũi của cao trung ba chính là mặt mũi của hắn, hắn đương nhiên hy vọng học sinh cao trung ba có thể thi tốt, càng thêm hy vọng cao trung ba có thể áp được cao trung một và hai, làm cho bọn họ biết, cao trung ba cũng không phải cao trung kém cỏi nhất Lê Thành.
Muốn cho bọn học sinh, lấy việc học ở cao trung ba là vinh hạnh, mà không phải là sỉ nhục.
Sở dĩ hắn có ý nghĩ như vậy, là do lúc trước trên bàn cơm tết khi thăm người thân, một thân thích đã cười nhạo con nhà người ta vào trường học chẳng ra gì, chỉ được đi học ở cao trung ba.
Thân là giáo viên dạy học ở cao trung ba, lúc ấy tâm tình của hắn là gì có thể nghĩ được.
“Thưa thầy, em sẽ chăm chỉ học tập” Thẩm Miên lên tiếng tỏ thái độ.
Trình Quốc Lượng ý bảo Thẩm Miên ngồi xuống, sau đó cho bọn học sinh bắt đầu tự giới thiệu, có vài học sinh tương đối thẹn thùng, thời điểm đứng lên tự giới thiệu âm thanh rất nhỏ, chỉ nói tên của mình, liền ngồi xuống.
Đương nhiên, cũng có một ít người lớn mật, làm tự giới thiệu, âm thanh rất to lớn vang dội, tỷ như Đỗ Hiểu Huy, hắn tự giới thiệu rất nhiều lời vô nghĩa.
“Chào mọi người, tớ tên là Đỗ Hiểu Huy, Đỗ trong Đỗ phủ, Hiểu trong hiểu biết, Huy trong hoàng huy, tớ trước kia học cùng trường với Thẩm Miên, về sau mong các bạn học chiếu cố nhiều hơn, cũng hy vọng bạn Thẩm Miên chiếu cố nhiều hơn một chút”
Lời này vừa ra, mọi người tức khắc cười vang lên, cảm thấy hắn tự giới thiệu rất có ý tứ.
Trình Quốc Lượng tuổi tuy lớn, nhưng tư tưởng lại không cổ hủ, nghe Đỗ Hiểu Huy giới thiệu, hắn như là bị cảm nhiễm, ha hả nở nụ cười.
Lục Tư Viễn khinh thường 'xf một tiếng, như là cùng Đỗ Hiểu Huy giằng co, tự giới thiệu, so với Đỗ Hiểu Huy còn muốn nhiều lời vô nghĩa hơn, “Tớ tên Lục Tư Viễn, Lục trong Trung Quốc đại lục, Tư trong tư tưởng, Viễn là rộng lớn xa xôi, tớ trước kia là bạn ngồi cùng bàn của Thẩm Miên, đã từng đánh nhau với Đỗ Hiểu Huy, ba chúng tớ đều đến từ trấn trên, lý tưởng của chúng tớ là thi vào đại học Thủ Đô”
“0a ngai”
Một ít học sinh có tính cách hướng ngoại, phát ra một trận tiếng hoan hô.
Những lời này nghe không giống như là tự giới thiệu, đảo như là tình địch gặp mặt.
Đương nhiên, hai người sẽ không thành thật, Thẩm Miên đã sớm đoán được, cho nên không quá ngoài ý muốn, trong toàn bộ học sinh, người có tự giới thiệu khiến cô ấn tượng sâu nhất là một học sinh tên Dương Tiểu Tế.
Cô ngồi ở giữa phòng học, khi tự giới thiệu, ngữ tốc không nhanh, nói từng chữ kiên cường hữu lực, lời giới thiệu cũng như là cố ý nhằm vào cô, mang theo vài phần địch ý.
'Dương Tiểu Tế, tế mưa phùn liên miên”