Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 530 - Chương 530: Bán Đồ Ăn Thất Học

Chương 530: Bán đồ ăn thất học Chương 530: Bán đồ ăn thất họcChương 530: Bán đồ ăn thất học

“Cô gái kia học ở đâu?” Thấy hắn không giống như là nói láo, Trác Phong tin, đối với cô gái nhỏ mà Cố Kiến Bân nói sinh ra tò mò, hai người có hiểu lâm, Cố Kiến Bân còn khen người ta, thuyết minh diện mạo của cô gái nhỏ kia là thật không kém, không chuẩn chính là học trong trường bọn họ.

“Nhà em ấy mở cửa hàng ở chợ bán thức ăn, em ấy thu tiền ở bên trong, phỏng chừng là không có đi học” Ngữ khí Cố Kiến Bân lược hiện tiếc nuối, lớn lên không tôi, nhưng hắn không thích người thất học, về sau hắn tìm vợ, phải tìm phần tử trí thức môn đăng hộ đối.

“Hại.....” Trác Phong có chút thất vọng, “Làm nửa ngày lại không phải là học sinh sao?”

Tuy rằng hắn còn chưa có nghĩ tới việc tìm vợ, nhưng có một số điều, hắn cũng biết đến, cô gái nhỏ không có văn hóa, không có tiếng nói chung với bọn họ, nói chuyện sẽ không hợp.

Hắn cũng chưa bao giờ đi dạo chợ bán thức ăn, ấn tượng đối với chợ bán thức ăn chính là các bác gái bên trong phim truyền hình rao hàng, cho nên nháy mắt không có tâm tư bát quái nữa.

Thẩm Miên không biết, cô bị người ta xếp vào hàng ngũ các bác gái bán đồ ăn.

Trường học khai giảng, tiến độ học tập trở nên khẩn trương, cô từ thứ hai đến thứ sáu vội vàng học tập, thứ bảy đến cửa hàng xem sổ sách, chủ nhật lại tới Lý gia, hành trình an bài kín mít.

Bởi vì còn đi học, hơn nữa Hạ Nam cũng tương đối vội, thường xuyên chạy qua lại giữa các thành thị, thời gian hai người chạm mặt cũng dần dần ít đi, nhưng mỗi lần hắn từ một thành thị trở về, đều sẽ mang một ít đồ ăn vặt của địa phương đó cho cô.

Đảo mắt đã khai giảng được hơn một tháng, thời tiết cũng dần dần chuyển lạnh, sinh ý trong tiệm vẫn tốt như trước đây, Đại Quân làm việc tương đối nhanh nhẹn, chưa bao giờ lười biếng, trong thôn nếu có bán măng khô linh tinh gì đó, hắn có thời gian cũng đều sẽ hỗ trợ mang lên.

Thứ bảy hôm nay, hắn lại thu một ít măng khô trở về, Thẩm Miên nhớ tới Lý Thơ Bình thích ăn măng khô hoang dại, cho nên từ trong tiệm cầm một ít, tặng cho Lý Thơ Bình.

“Miên, mau ngồi nghỉ đi, trong nhà bị đứa trẻ nghịch có chút loạn, em đừng ghét bỏ.” Đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Miên tới trong nhà, Lý Thơ Bình thực vui vẻ, trong chốc lát đổ nước, trong chốc lát lại lấy đồ ăn vặt.

“Chị Thơ Bình, chúng ta cũng không phải người ngoài, chị không cần khách khí như vậy” Thẩm Miên nhìn khắp nơi một vòng, “Anh rể không ở nhà sao?”

Hôm nay thứ bảy, Uông Đông Thành không có tiết dạy, hiện tại sự nghiệp cũng chưa có làm lên, han là còn chưa thông đồng với nữ nhân bên ngoài, theo đạo lý, hắn nên ở nhà mới đúng.

“Anh ấy sau khi đi dạy ở cao trung hai, liền tương đối bận, phỏng chừng buổi tối mới có thể trở về.” Thật vất vả mới chờ được đến lúc chồng nguyện ý đi làm, rồi lại cả ngày không thấy được người, chỉ cần cô hỏi, Uông Đông Thành luôn dùng lý do công tác bận rộn qua loa lấy lệ với cô, Lý Thơ Bình thực bất đắc dĩ, lại cũng không có biện pháp.

Cũng may, Uông Đông Thành từ sau khi đi dạy, tính tình trở nên tốt hơn, cũng bắt đầu chú ý đến hình tượng, thực thích ăn mặc, buổi sáng mỗi ngày trước khi ra cửa, đều phải soi gương một hồi lâu.

Nếu không phải biết hắn là dạy học ở trường, cô cũng nghỉ ngờ.

Thẩm Miên: “......”

Kiếp trước, tiểu tam của Uông Đông Thành, chính là một học sinh, không phải là nhận thức khi đi dạy học chứ?

Đang nghĩ ngợi, cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng đập, Lý Thơ Bình buông đứa trẻ, đứng dậy, “Có thể là Đông Thành đã trở lại, Bảo Bảo, con chơi với di một lát, mẹ đi mở cửa cho ba ba”

“Dì......”

Con gái Lý Thơ Bình nói chuyện còn chưa rõ lắm, đứa trẻ tuy rằng không hiểu chuyện, lại rất mẫn cảm, ai thích cô, ai không thích cô, đều có thể cảm giác được, tuy rằng chưa gặp Thẩm Miên được mấy lần, nhưng cô đối với Thẩm Miên lại không xa lạ, vẫn luôn ôm chân Thẩm Miên, mồm miệng kêu không rõ.
Bình Luận (0)
Comment