Chương 533: Cái gì làm em gái?
Chương 533: Cái gì làm em gái?Chương 533: Cái gì làm em gái?
Lý Thơ Bình giải thích, “Miên không phải người ngoài, em ấy là em gái nhận của em trai em, cũng coi như là em gái của em”
Sau khi thành đôi với Uông Đông Thành, cô không có liên hệ với bạn học.
Thẩm Miên tuy rằng nhỏ hơn cô vài tuổi, nhưng là người hiểu chuyện, cô thực thích Thẩm Miên, hai người đều ở cùng một tiểu khu, không có việc gì còn có thể tụ với nhau.
“Em gái nhận cái gì?” Uông Đông Thành khinh thường hừ lạnh một tiếng, “Còn không phải là dựa vào một khuôn mặt, ôm đùi em trai em sao? Nói dễ nghe là em gái, sau lưng không biết làm hoạt động gì”
“Đông Thành, sao anh có thể nói như vậy?” Lý Thơ Bình không thể tưởng tượng nhìn hắn.
Thẩm Miên chỉ là một cô gái nhỏ mười sáu tuổi, những lời này, hắn sao có thể nói ra miệng?
Chú ý tới thần sắc Lý Thơ Bình không đúng, Uông Đông Thành cũng cảm thấy chính mình nói có chút quá.
Những lời này ngẫm ở trong lòng thì được, nhưng nói ra, Lý Thơ Bình sẽ không tiếp thu.
Rốt cuộc, Lý Càng là em trai cô. Nghĩ vậy, hắn hòa hoãn ngữ khí giải thích, “Được, em đừng nóng giận, anh không phải trong lúc nhất thời nói chuyện không lưu ý sao? Em cũng biết, anh không thích người ngoài vào nhà, anh có dẫn người trở về nhà bao giờ đâu?”
“Vậy anh cũng không thể nói như vậy!”
“Được rồi được rồi, về sau anh chú ý là được, em cũng ít dẫn em ay về nhà đi, tốt nhất là đừng lui tới với em ấy, anh cảm thấy cô gái nhỏ này không đơn giản, tâm nhãn nhiều.”
“Em ấy chỉ là một cô gái nhỏ mười sáu tuổi, anh sao lại nghĩ cô bé như vậy?” Lý Thơ Bình cảm thấy chồng không quen thuộc với Thẩm Miên, không hiểu cô bé, mới có thể nói như vậy.
“Em phải vì một người ngoài cãi nhau với anh sao?” Lý Thơ Bình vẫn luôn hướng về Thẩm Miên, làm Uông Đông Thành thực không kiên nhẫn.
Lý Thơ Bình nhấp môi một chút, không lên tiếng.
Một lát sau, mới phát hiện chính mình bị Uông Đông Thành dẫn dắt rời khỏi đề tài.
Rõ ràng đang thảo luận chuyện hắn bán căn hộ, nhưng hắn lại quay ngược sang trách cứ cô.
“Đông Thành, chuyện bán căn hộ, anh không nên cho em một lời giải thích sao?”
“Giải thích cái gì? Là em đa tâm thôi.” Uông Đông Thành nhẹ nhàng bang quơ nói: “Đây là trước kia anh tưởng bán căn hộ, nên liên hệ với người môi giới, sau lại quên mất việc này, khả năng đúng lúc có người coi trọng nhà, hắn liền dẫn người tới”
Trên thực tế, hắn là tưởng tiền trảm hậu tấu, lấy trộm giấy tờ bất động sản đi bán.
Chỉ là không nghĩ tới, người thứ nhất tới xem nhà, đã bị Lý Thơ Bình đụng phải.
Lần này không bán được nhà, hắn lại đi tìm người môi giới, bảo hắn lần sau trước khi dẫn người tới đây, thông tri trước cho hắn, hắn cũng dễ tìm một cái cớ, cho Lý Thơ Bình về nhà mẹ đẻ trước một chuyến.
“Thật vậy sao?”
Lý Thơ Bình cảm thấy hắn giải thích rất hợp lý, trong lòng thoải mái hơn một ít.
“Đương nhiên là như thế rồi” Uông Đông Thành duỗi tay ôm lấy cô, “Đây là của hồi môn ba mẹ cho em, nếu anh muốn bán, khẳng định sẽ thương lượng với em, em đừng nghĩ quá nhiều”
Vừa nói, hắn vừa nhéo mũi cô một chút, “Em nhìn em xem, đã làm mẹ rồi, còn động một chút là khóc nhè, cũng không tìm anh hỏi cho rõ ràng”
Lý Thơ Bình bĩu môi cười một chút, “Em cho rằng anh thật sự muốn bán nhà”
“Sẽ không, đừng suy nghĩ vớ vẩn”
Hai người âu yếm trong chốc lát, Lý Thơ Bình thấy măng khô trên bàn, liền hỏi: “Miên cam măng khô lại đây, cơm chiều nấu măng khô xào thịt nhé?”
Uông Đông Thành ghét bỏ nhìn thoáng qua, loại măng khô này, ở trong mắt Lý Thơ Bình là thứ tốt, nhưng đối với người lớn lên ở nông thôn như hắn mà nói, căn bản không hiếm lạ.