Chương 541: Lang đem dương ngậm hồi ổ sói.
Chương 541: Lang đem dương ngậm hồi ổ sói.Chương 541: Lang đem dương ngậm hồi ổ sói.
Thẩm Miên xác thật có thừa một chăn, nhưng là chăn mùa hè, không quá dày, đưa cho Lục Tư Viễn, hẳn là cũng sẽ không lạnh, hỏa lực trên người tên nhóc này tương đối đủ.
“Chờ chút, ta đưa cho ngươi một cái chăn, trước khi ngủ ngươi nhớ rửa chân”
“Vậy ngươi đưa dép lê cho ta đeo một chút, ta không thể đeo giày để đi rửa chân được, bằng không sẽ bị ướt” Vốn quen thuộc với Thẩm Miên, nên tới nơi này, Lục Tư Viễn cũng không khách khí, thiếu gì muốn gì, cảm giác như là đang ở nhà chính mình.
“Ngươi có nấm chân không đó?” Thẩm Miên hỏi.
“Chỉ có thời điểm ra mồ hôi thì hơi thối chân, không có nấm chân”
“Vậy trước khi rửa chân, không được cởi giày.”
Tiểu Thúy bị đối thoại của hai người chọc cho cười, từ phòng lấy ra dép lê của chính mình, “Tư Viễn, nếu không, cậu đeo dép lê của tớ đi rửa chân đi? Tớ là cỡ 38, Miên là 36, cậu đeo dép lê của cậu ấy, phỏng chừng không xỏ vào được.”
Lục Tư Viễn hiện tại ít nhất cũng đeo cỡ giày 41, chân căn bản là không nhét được vào dép của Thẩm Miên. “Vậy cũng đúng”
Lục Tư Viễn cũng không khách khí, khom lưng tính toán cởi giày, chuông cửa lại đột nhiên vang lên, hắn khựng lại, kỳ quái hỏi.
“Đã trễ thế này, còn có ai tới nhà hai người?”
“Hẳn là anh Hạ.”
Thẩm Miên đi qua mở cửa.
Thấy bộ dáng cô tích cực, Lục Tư Viễn kéo khóe miệng một chút, bắt chước cô, âm dương quái khí nhỏ giọng lặp lại một câu, “Hẳn là anh Hạ.”
Nói xong, trợn trắng mắt.
Tiểu Thúy: “.....”
Cô có phải nên giả bộ không thấy được hay không?
Thẩm Miên mở cửa phòng ra, quả nhiên thấy Hạ Nam đứng ở cửa, “anh Hạ.”
“n” Hạ Nam nhàn nhạt theo tiếng, nhướng mày hỏi, “Trong nhà có khách sao?”
Thẩm Miên nghiêng người nhường ra một con đường, ý bảo Hạ Nam vào nhà, “Hôm nay chúng em đi xem phim điện ảnh, xem xong đã muộn, ký túc xá trường học đóng cửa, hắn liền không trở về, ở trên sô pha ngủ một đêm”
Ở đây một đêm?
Hạ Nam mặt vô biểu tình đi đến, Lục Tư Viễn thấy hắn tiến vào, chạy nhanh đứng lên, chào một tiếng, “anh Hạ.”
Hắn không rõ vì sao, hắn rõ ràng thực sùng bái anh Hạ, nhưng khi nhìn thấy anh ấy cùng Thẩm Miên đi gần như vậy, trong lòng hẳn lại thực không thoải mái, mạc danh có chút bài xích anh Hạ tiếp xúc cùng Thẩm Miên.
Ánh mắt Hạ Nam đảo qua trên người hắn, biểu tình lạnh lùng nói: “Nơi này có hai nữ sinh, ngủ ở đây không có tiện, đi sang bên chỗ anh ở đi.”
Hắn ngữ khí nhàn nhạt, lại lộ ra ý tứ không dung cự tuyệt.
Lục Tư Viễn âm thầm bĩu môi, hắn ngủ ở phòng khách, lại không phải ngủ ở trong phòng Thẩm Miên, có cái gì không tiện chứ?
Trong lòng tuy rằng có ý kiến, nhưng trên mặt hắn lại không trực tiếp biểu hiện ra ngoài, mà nói: “Nơi này cách trường học gần, ngày mai em vừa lúc có thể cùng Miên đi học, tương đối tiện”
“Anh Hạ ở ngay đối diện.” Thẩm Miên cảm thấy Lục Tư Viễn sang ở bên nhà Hạ Nam cũng tốt, không phải có thuận tiện hay không, mà là chiếc sô pha này không lớn, ngủ sô pha không có thoải mái như ngủ trên giường, anh Hạ bên kia có phòng cho khách.
“Cái gì?” Lục Tư Viễn kinh ngạc trừng lớn mắt, trong lòng rất không thoải mái, “Căn hộ đối diện bên kia là nhà anh Hạ?”
Anh Hạ là cố ý đi? Thế nhưng an bài Thẩm Miên ở đối diện anh ấy.
“Có vấn đề gì sao?” Hạ Nam nhướng mày hỏi.
Có vấn đề, đương nhiên là có vấn đề.
Lục Tư Viễn cảm thấy, đây là nhờ sói trông dê, kết quả sói tha dê về ổ sói.
Nhưng hắn lại không thể nói ra, rốt cuộc đây chỉ là phỏng đoán của chính mình, anh Hạ đối với bọn họ sự thật tốt, giúp bọn họ rất nhiều, vạn nhất là hắn hiểu lầm, vậy thật xin lỗi anh ấy.
Vì thế nghĩ một đằng nói một nẻo, “Em chỉ là có hơi chút ngoài ý muốn”