Chương 549: Cô muốn nhục nhã trở về.
Chương 549: Cô muốn nhục nhã trở về.Chương 549: Cô muốn nhục nhã trở về.
Thứ bảy bình thường Thẩm Miên đều không đến trường học, nhưng cuối tuần này, trường học đột nhiên lại thêm một tiết học buổi sáng, không có biện pháp, sáng sớm Thẩm Miên lại phải đi đến trường học.
Học xong tiết tự học buổi sáng, Lục Tư Viễn sốt ruột hoảng hốt thu thập, “Ta cầm cặp sách về ký túc xá, ngươi đến cổng trường chờ ta.”
“Ta chỉ chờ ngươi năm phút thôi đấy”
Lần trước Thẩm Miên ở cổng trường chờ hắn, ước chừng đợi 30 phút, lúc ấy thật tức giận, vì phòng ngừa tái xuất hiện tình huống lần đó, cô dặn dò trước.
“Năm phút cũng không đủ thời gian cho ta đi đến ký túc xá” Lục Tư Viễn đưa ra kháng nghị.
“Ngươi còn bốn phút 55 giây”
“Ngươi đúng 1al”
Lục Tư Viễn sợ Thẩm Miên thật sự đi, ném cặp sách lên trên vai chạy như bay trở về ký túc xá, đừng nhìn mặt ngoài Thẩm Miên văn văn tĩnh tĩnh, nhưng nói chuyện không hai lời, cô nói không đợi, đó là thật không đợi.
“Thẩm Miên, cậu đứng lại, tớ có lời muốn nói cùng cậu.” Rốt cuộc cũng chờ được đến khi Lục Tư Viễn rời đi, Dương Tiểu Tế ngăn Thẩm Miên lại.
Thẩm Miên hơi hơi nhướng mày, “Cậu nói đi” Bị Dương Tiểu Tế ngăn lại, cô một chút cũng không cảm thấy kỳ quái, bởi vì từ sau khi tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên, Dương Tiểu Tế đã nhìn chằm chằm vào bên này, rõ ràng là có chuyện định nói.
Kỳ thật, Thẩm Miên cũng không chán ghét Dương Tiểu Tế, cô tuy rằng tâm cao khí ngạo, vẫn luôn nghĩ so đấu, nhưng chưa bao giờ làm một ít động tác nhỏ.
Liền nói sự tình bị Lục Tư Viễn mắng khóc đi! Cô tựa hồ cũng không cáo trạng với người trong nhà, chỉ chút điểm này, đã đáng giá khen ngợi, tổng thể tới nói, bản chất Dương Tiểu Tế cũng không hư, chỉ là tâm hiếu thắng quá mạnh.
Đây cũng là nguyên nhân cô vẫn luôn không so đo với Dương Tiểu Tế.
“Thẩm Miên, cậu đừng tưởng rằng không nhận lời tỷ thí thì khi thua sẽ không mất mặt” Dương Tiểu Tế nâng cằm lên, “Qua hai ngày nữa kết quả thi liền ra tới, cậu tốt nhất nên cầu nguyện kết quả thi so với tớ tốt hơn đi, bằng không, tớ khẳng định sẽ ở trước mặt các bạn trong lớp chê cười cậu, đến lúc đó mặt mũi của người đứng thứ nhất toàn thành thị như cậu sẽ không biết nên để đi đâu”
Cô cũng không tin, đến lúc đó Thẩm Miên còn có thể bình tĩnh giống như hiện tại hay không? Cô rất muốn nhìn thấy bộ dáng khóc lóc của Thẩm Miên, Thẩm Miên đã làm cô tức đến phát khóc, cô cũng muốn làm Thẩm Miên tức khóc.
Đối thủ không coi chính mình là đối thủ, đối với cô tới nói, chính là một loại nhục nhã.
Sĩ khả sát bất khả nhục, cô muốn nhục nhã trở về.
“Cậu nói vậy là sai rồi?” Thẩm Miên có chút cười khổ không được, cô sự thật rất tò mò, trong đầu Dương Tiểu Tế đựng cái gì.
“Có ý gì?” Trực giác nói cho Dương Tiểu Tế, trong miệng Thẩm Miên khẳng định không có lời hay ho gì, nhưng lại tò mò Thẩm Miên muốn biểu đạt ý gì.
“Người muốn tỷ thí là cậu, không phải tớ, cho nên người cần cầu nguyện là cậu, thi không tốt sẽ mất mặt cũng là cậu, không phải tớ.”
Dương Tiểu Tế nổi giận, nhăn mày cãi nhau với Thẩm Miên, “Cậu là người đứng thứ nhất toàn thành thị, cậu thi không tốt, sẽ đánh mất tên tuổi đứng thứ nhất toàn thị, người mất mặt là cậu mới đúng, có quan hệ gì với tớ?”
“Tớ đứng thứ nhất toàn thành thị là thành tích tổng hợp đứng thứ nhất, không phải một môn đứng thứ nhất, điểm tiếng Anh của tớ có thấp một chút không phải cũng thực bình thường sao?” Thẩm Miên nhún vai, “Nhưng thật ra cậu, chủ động khiêu chiến, rồi lại không thắng, chẳng phải là chính mình đánh mặt mình sao? Chính cậu tự ngẫm lại đi! Tớ đi đây”
Dương Tiểu Tế bị Thẩm Miên đổ cho không còn lời nào để nói, trừng to mắt nhìn Thẩm Miên đi qua bên cạnh, nghe cô nói như vậy, thật giống như đúng là chính mình tự đào hố chôn chính mình.