Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 557 - Chương 557: Kia Đứa Con Hoang Chạy Cao Trung Ba Đi?

Chương 557: Kia đứa con hoang chạy cao trung ba đi? Chương 557: Kia đứa con hoang chạy cao trung ba đi?Chương 557: Kia đứa con hoang chạy cao trung ba đi?

“Tớ biết cậu là nổi nóng, cho nên mới kiên nhẫn dỗ cậu lâu như vậy, nếu không phải coi trọng cậu, tớ sẽ không cùng cậu nói nhiều như vậy đâu.”

Nếu không phải trong nhà Điền Màu Nghiên có tiền, ngày thường cũng hào phóng, cô mới không nhẫn nại dỗ Điền Màu Nghiên.

Trong nhà có mấy đồng tiền dơ bẩn, liền coi chính mình như công chúa, sớm muộn gì cũng có một ngày, cô sẽ lấy tiền nện ở trên mặt Điền Màu Nghiên.

Điều kiện trong nhà Điền Màu Nghiên tốt, cảm giác về sự ưu việt tương đối đủ, đều đã thành thói quen, một chút cũng không thích nghe Chu Tư Vũ nói này đó, điều cô quan tâm chính là, làm như thế nào quan hệ tốt cùng Lục Tư Viễn.

“Cậu có biện pháp gì khiến cậu ấy không phản cảm tớ hay không? Nguyện ý làm bạn với tớ?”

“Cậu ấy đã cứu cậu, các cậu cũng không phải kẻ thù, cậu ấy vốn dĩ đã không phản cảm với cậu, thái độ hôm nay của cậu ấy chắc là sợ nhà tớ biết nơi chị tớ sống, lần sau cậu tìm cậu ta, tớ liền không đi, cậu phụ họa lời cậu ấy một chút, cùng hắn chung kẻ địch, quan hệ chậm rãi sẽ kéo gần.” Sự tình đơn giản như vậy còn cần người ta phải dạy, thật là đầu lợn, cô cũng hoài nghi cô ta sao có thể thi đậu cao trung hai.

“Vậy làm như vậy đi”

Cùng lắm thì, đến lúc đó nói xấu Chu Tư Vũ nhiều một chút, dù sao Lục Tư Viễn cũng không thích Chu Tư Vũ, Điền Màu Nghiên đã lên kế hoạch tốt, làm như thế nào cùng chung kẻ địch với Lục Tư Viễn.

Trấn an xong Điền Màu Nghiên, Chu Tư Vũ cũng không có tâm tư ở lâu trong ký túc xá, tin tức Thẩm Miên ở cao trung ba, cô phải nhanh nói cho cô và dượng, thấy bộ dáng Thẩm Miên trắng nõn non mềm, trong khoảng thời gian này nhất định sống rất dễ chịu.

Vốn dĩ, cô cảm thấy chính mình sống cũng được, ký túc xá trường học ở lầu hai, WC cũng là WC xi măng, không hề là hâm cầu như ở nông thôn, khi về quê, cô bây giờ đã thấy không quen, đến chỗ nào cũng ghét bỏ muốn chết.

Hôm nay sau khi nhìn thấy Thẩm Miên, cán cân trong lòng bị đánh vỡ, rốt cuộc không có cảm giác cân bằng, trước không nói Thẩm Miên về sau sống thế nào, hiện tại nó đang cầm hẳn một, hai ngàn đồng tiền, cuộc sống quả thực rất tiêu sái, không công bằng.

Dựa vào cái gì Thẩm Miên được ở thiên đường hưởng phúc, cô liền phải ở địa ngục sống cuộc đời không bằng cả lợn chó?

Cô sống không tốt, Thẩm Miên cũng đừng nghĩ tốt, không đúng, là chỉ có cô có thể được sống tốt, Thẩm Miên là đứa con hoang, cái gì cũng không được.

“Cháu nói gì? Đứa con hoang kia chạy đến cao trung ba?” Nghe nói Chu Tư Vũ gọi điện thoại trở về, Chu Lan Phương còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, vô cùng lo lắng chạy đến nhà Trương nghe điện thoại, biết Thẩm Miên đi cao trung ba, giọng cô nháy mắt tăng lớn, người chung quanh đang xem TV động tác đều nhất trí nhìn về phía cô, dựng lỗ tai lên chờ nghe bát quái.

Ở nông thôn, nhóm phụ nữ ngoại trừ làm việc nhà nông, xem TV, yêu nhất chính là bát quái một ít chuyện nhà.

Mấy tháng gần đây, bát quái lớn nhất chính là Thẩm Miên, từ sau khi cô trốn nhà đi, mọi người lâu lâu lại đổi mới một phiên bản, có người nói khi đi thăm người thân, nhìn thấy một người giống Miên, còn có người nói, cô bị lừa bán, dù sao nói cái øì cũng có, chính là không ai đoán được là cô đi học.

Đột nhiên toát ra tin tức Thẩm Miên học ở cao trung ba, lời đồn tự sụp đổ.

Chu Lan Phương lại không có tâm tư nghĩ nhiều, giờ phút này lửa giận vọt tới trên đầu, “Cháu xác định nó đi học ở cao trung ba? Có thể nào lại là người khác nói bậy hay không?”

Ba tháng này, cô chỉ cần nghe nói tin tức của Thẩm Miên, liền sẽ đi tìm người, đã chạy vài nơi, chân cũng chạy muốn đứt, không nghĩ tới, đứa con hoang thế nhưng chạy đi cao trung ba.

Chỉ cần nghĩ đến chính mình mệt như chó, bị chơi xoay quanh, Thẩm Miên lại thoải mái dễ chịu đi học, cô liền hận không thể cắn chết nó.
Bình Luận (0)
Comment