Chương 573: Cầu cứu 1
Chương 573: Cầu cứu 1Chương 573: Cầu cứu 1
“Đông Thành, con đang sốt đến lợi hại, đều đã hôn mê, cần chạy nhanh đưa đến bệnh viện.” Lý Thơ Bình lấy lại bình tĩnh, ôm đứa trẻ sốt ruột chạy ra tới.
“Nó chỉ là ngủ thôi, đưa đi bệnh viện làm gì? Anh khi còn nhỏ cũng sốt lợi hại như vậy, cũng không cần đi bệnh viện, em đừng làm ầm T, ôm con đi theo anh” Ngày mai anh họ kết hôn, nếu còn đi bệnh viện, hắn sao có thể tham gia hôn lễ được?
Hắn còn chờ ở trong hôn lễ anh họ biểu hiện ra sự nổi bật.
“Anh sờ một chút xem, đầu con bé thực nóng, nếu còn sốt tiếp, đầu con sẽ bị nóng đến choáng váng.” Lý Thơ Bình sốt ruột đến sắp khóc, lúc cô đi, đứa trẻ đã sắp hạ sốt, sao mới đi ra ngoài một buổi trưa, đứa trẻ đã sốt thành như vậy?
Tay Uông Đông Thành đặt lên trên đầu đứa trẻ, cũng không chạm hẳn xuống, “Nóng gì mà nóng? Ai Ở trên người mà không có độ ấm? Lạnh lẽo thì chính là người chết, Lý Thơ Bình, em có phải không nghĩ đi, mới lấy con làm cái cớ hay không?”
“Con thật sự là bị nóng rất lợi hại, anh sờ trán anh để so sánh một chút xem” Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Uông Đông Thành, Lý Thơ Bình nóng lòng như lửa đốt.
“Tính, anh coi như đã nhìn ra, em chính là không muốn đi, anh đi một mình là được roi chứ gì?” Đầu đứa trẻ xác thật là có hơi chút nóng, Uông Đông Thành cũng nhận ra, nhưng nếu như đi bệnh viện, hôm nay sẽ không trở về thôn được, ngày mai cũng không kịp tham gia hôn lễ của anh họ.
Vì trở về, Uông Đông Thành cố ý làm bộ không hiểu không tin, có cớ tốt để mặc kệ đứa trẻ, phủi tay chạy lấy người.
Thấy hắn xoay người định rời đi, nước mắt Lý Thơ Bình nháy mắt chảy xuống, khóc lóc cầu hắn, “Đông Thành, anh muốn đi, cũng đưa con đến bệnh viện trước rồi hằng đi được không? Con bị sốt thật sự rất nghiêm trọng, cần phải đưa đi bệnh viện ngay”
“Bệnh tâm thần, con không bệnh cũng bị em nói thành có bệnh, nó chỉ là đang ngủ, cũng không biết em làm cái gì, anh thấy không phải con cần xem bệnh, là em nên nhanh chân chạy đi kiểm tra đầu óc thì có.”
Uông Đông Thành giống như nhìn kẻ bị bệnh tâm thần, trừng Lý Thơ Bình một cái, cũng mặc kệ Lý Thơ Bình khẩn cầu như thế nào, không quay lại đi luôn.
“Đông Thành, Đông Thành.....” Lý Thơ Bình lớn tiếng kêu hắn, nhưng hắn vẫn đóng sầm cửa, cô lớn tiếng như vậy, đứa trẻ cũng không có một chút phản ứng, rõ ràng đã sốt rất nghiêm trọng, cần phải đưa đến bệnh viện.
Nhớ đến Hạ Nam và Thẩm Miên cũng ở tiểu khu này, cô không kịp nghĩ nhiều, ôm đứa trẻ liền chạy ra khỏi cửa.
“Hạ Nam, Hạ Nam, Mien Miên......”
Thẩm Miên đang định đi tắm rửa, nghe được tiếng la nôn nóng của Lý Thơ Bình ngoài cửa, cô ném quần áo xuống sô pha chạy tới mở cửa ra, thấy Lý Thơ Bình ôm đứa trẻ, đôi mắt sưng đỏ, chật vật lại sốt ruột đứng ở cửa.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô thật sự không có biện pháp tưởng tượng, Lý Thơ Bình ở Lý gia khí chất dịu dàng, sẽ có thời điểm như vậy.
Cô một phen đỡ lấy Lý Thơ Bình đang bởi vì cảm xúc quá mức kích động mà cả người đều phát run, “Làm sao vậy chị Thơ Bình?”
“Phát sinh chuyện gì thế?” Hạ Nam cũng mở cửa phòng ra, nhìn thấy bộ dáng Lý Thơ Bình, sắc mặt nháy mắt lãnh trầm xuống, tóc hắn vẫn còn nhỏ nước do vừa rồi đang tắm rửa.
“Đứa trẻ bị sốt cao, chị gọi con bé, con bé một chút phản ứng cũng không có, cả người như bốc lửa, nóng đến dọa người, Hạ Nam, Miên, các em mau cứu con bé.”
Bởi vì quá mức hoảng loạn, Lý Thơ Bình nói chuyện có chút lộn xộn, nhưng Hạ Nam và Thẩm Miên vẫn hiểu ý của cô, đứa trẻ bị bệnh.
“Anh đi lấy chìa khóa xe”
Hạ Nam xoay người trở về phòng. “Chị Thơ Bình, chị đừng sợ, chúng ta hiện tại liền đưa cô bé đi bệnh viện” Thấy cô run rẩy, ôm đứa trẻ cũng có chút không sức lực, Thẩm Miên vội vàng tiếp nhận đứa trẻ, “chị Thơ Bình, để em giúp chị ôm đứa trẻ! Chị quá hoảng loạn, đừng để đứa trẻ bị ngã”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ