Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 595 - Chương 595: Đi Cục Cảnh Sát 2

Chương 595: Đi cục cảnh sát 2 Chương 595: Đi cục cảnh sát 2Chương 595: Đi cục cảnh sát 2

Bọn học sinh bị dọa cho rụt cổ.

“Cô rống các em học sinh làm gì?” Cảnh sát ghét nhất là người đàn bà đanh đá như Chu Lan Phương, sợ cô đột nhiên nổi điên gây tổn thương cho học sinh, vì thế nói: “Đi, có cái gì, đi cục cảnh sát nói.”

“Đồng chí cảnh sát, tôi không đánh nó, tôi thật sự không đánh nó......”

Chu Lan Phương cuống quít giải thích.

“Đồng chí cảnh sát, nó thật sự là con gái của tôi, đứa trẻ không nghe lời, chúng tôi chỉ giáo dục nó hai câu” Thẩm Kiến Hoa cũng chạy nhanh đi theo giải thích.

“Đi cục cảnh sát nói chuyện.”

Cảnh sát vẻ mặt nghiêm túc nói.

Ở dưới uy nghiêm của cảnh sát, Thẩm Kiến Hoa và Chu Lan Phương run run rẩy rẩy đi theo đến cục cảnh sát, Thẩm Miên và Hạ Nam cũng đi theo sau.

Thừa dịp tất cả mọi người không chú ý, cô lặng lẽ chớp chớp mắt với Hạ Nam, kỹ thuật diễn của cô không tồi đi?

“Khoe khoang.”

Hạ Nam giơ tay gõ ở trên đầu cô một chút.

Thẩm Miên ' ai u ' một tiếng, bưng kín đỉnh đầu, nghe được động tĩnh, cảnh sát quay đầu nhìn thoáng qua, Thẩm Miên làm bộ làm tịch hít hít mũi một chút.

Chờ khi cảnh sát quay đầu lại, cô lại nghịch ngợm hướng về phía Hạ Nam le lưỡi.

Mấy người rất nhanh đã tới cục cảnh sát, Thẩm Kiến Hoa và Chu Lan Phương luôn miệng giải thích, bọn họ không đánh người, chỉ là tới đón con gái về nhà.

Thẩm Miên ở một bên yên lặng khóc thút thít, cũng không nói chen vào, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, khiến các cảnh sát nhìn đều đau lòng.

Chờ đến khi cảnh sát hỏi chuyện, cô mới dùng sức hít hít mũi, nghẹn ngào nói: “Bọn họ không phải tới đón cháu về nhà, là muốn bắt cháu trở về, không cho cháu đi học nữa, ngày thường cũng không cho cháu tiền sinh hoạt phí, học phí đều là cháu đi mượn để nộp......”

“Đứa con hoang, mày nói hươu nói vượn cái gì vậy? Mày là đồ vô ơn, mày là muốn cho tao và ba mày vào trong nhà lao có phải hay không?” Chu Lan Phương nhìn bộ dáng giả bộ này của Thẩm Miên, giận tím mặt, đứng lên muốn đi đánh cô, bị mấy cảnh sát ngăn cản lại.

“Cô làm gì? Cô còn dám ở trước mặt chúng tôi đánh người có phải hay không?” Cảnh sát giữ chặt Chu Lan Phương quát lớn.

Chu Lan Phương bị cảnh sát rống, tức khắc thành thật xuống dưới, “đồng chí cảnh sát, các ngươi đừng tin lời con oắt chết tiệt kia nói, nó đều là nói bậy, con oắt chết tiệt kia không có một câu nói thật”

“Miệng cô thì nói thật? Chúng tôi chưa thấy qua mẹ đẻ nào lại gọi con là đứa con hoang, là con oắt chết tiệt, hiện tại không phải đang hỏi cô, cô cái gì cũng đừng nói, để cho con bé nói đi.”

Chu Lan Phương muối giải thích, lại bị cảnh sát trừng cho, tức khắc không dám ra tiếng.

“Bọn họ cảm thấy cháu là con gái, cảm thấy cháu đi học chính là lãng phí tiền, dù cho cháu thi được thứ nhất toàn thành thị, cũng không cho cháu đi học, ngày thường đối với cháu không đánh thì mắng, chú cảnh sát, các chú nhìn cánh tay cháu xem, đây đều là ấn ký mẹ đánh chửi cháu lưu lại”

Thẩm Miên vén tay áo lên, trên cánh tay còn rất nhiều dấu vết chưa nhạt màu, vết mới chồng lên vết cũ.

Mọi người không nghĩ tới, Thẩm Miên chính là người thi đứng thứ nhất toàn thành thị, lại thấy vết thương lưu lại trên người cô cùng quần áo cũ nát, ánh mắt nhìn vợ chồng Thẩm Kiến Hoa đều thay đổi.

Đứng thứ nhất toàn thành thị, thành tích tốt như vậy, không cho đi học, hiện giờ nháo đến cục cảnh sát, bọn họ nếu không xử lý tốt, việc này truyền ra ngoài thì sao? Vì thế, bọn họ lại tiến hành giáo dục Chu Lan Phương một phen, nói cho cô đánh con cũng là phạm pháp, làm cho Chu Lan Phương sửng sốt.

Cuối cùng lại nói cho hai vợ chồng, phải gánh vác tiền học phí và sinh hoạt phí của Thẩm Miên, Chu Lan Phương tức đến hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa té xỉu.

“Đồng chí cảnh sát, chúng ta căn bản không có tiền cho nó đi học, tiền trong nhà, đều đã bị con oắt chết dầm kia trộm hết”

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment