Chương 603: Chúng ta tới xem một chút chị Thơ Bình
Chương 603: Chúng ta tới xem một chút chị Thơ BìnhChương 603: Chúng ta tới xem một chút chị Thơ Bình
“Anh Hạ, em cũng không gạt anh, kỳ thật em một chút cũng không thích Uông Đông Thành, anh ta đối xử với chị Thơ Bình không tốt, tính tình còn rất lớn, anh ấy trước kia ức hiếp chị Thơ Bình, chị Thơ Bình còn khóc lóc chạy đến chỗ em tố khổ, những việc này, em vốn dĩ không nghĩ nói ra, nhưng chỉ cần nghĩ đến sắc mặt của Uông Đông Thành kia, em liền không nhịn được”
Thẩm Miên cảm thấy, bộ dáng hiện tại của cô nhất định rất giống trà xanh kỹ nữ, nhưng vì Lý Thơ Bình cùng Lý gia, cô cũng chỉ có thể làm như vậy.
Nếu cô không phải trọng sinh, không biết tao ngộ kiếp trước của Lý Thơ Bình, cô sẽ không quản việc của nhà người khác, nhưng cố tình cô cái gì cũng biết, căn bản không có biện pháp nhìn Lý gia bị Uông Đông Thành làm cho nhà tan cửa nát.
Nghe cái miệng nhỏ của cô lại lải nhải quở trách Uông Đông Thành, nói đều là chuyện nhà, so với Lý Càng còn dong dài hơn, nhưng Hạ Nam lại không có một chút ghét bỏ, thậm chí cảm thấy, cô như vậy thực đáng yêu.
Hạ Nam nhạy bén nhận thấy được, có một loại cảm giác chậm rãi nảy sinh ở trong lòng, bàn tay nắm lái tay của hắn hơi hơi dùng lực, đầu ngón tay trở nên trắng. Thẩm Miên mắt sắc chú ý tới biến hóa của hắn, vội vàng che miệng lại, ô ô nói, “anh Hạ, thực xin lỗi, em lại không nhịn được, lại thành 1am nhảm”
Quả nhiên, quá quen thuộc không tốt, trước kia, cô sợ anh Hạ, ở trước mặt anh ấy không dám nói nhiều, hiện tại quen thuộc cùng anh Hạ, cô bất tri bất giác liền nói nhiều lên.
Anh Hạ hiện tại nhất định ghét bỏ chết cô, Thẩm Miên hối hận đến xanh ruột.
Khóe miệng Hạ Nam gợi lên một tia ý cười, “Còn biết giác ngộ, tạm thời có thể cứu chữa”
Thẩm Miên: “.....” anh Hạ đang trêu ghẹo cô?
Thẩm Miên càng quẫn bách hơn, không nhịn được giải thích một câu, “anh Hạ, kỳ thật không phải em thích lam nhảm, là Uông Đông Thành quá đáng giận, người anh ta chở chính là bạn học trước kia của em, còn là người chơi tương đối thân với Tư Vũ, đối xử với em không tốt, luôn đến trước mặt hiệu trưởng cáo trạng em”
Cô chính mình cũng không biết, ở trước mặt Hạ Nam, đã bại lộ tất cả tính trẻ con của mình.
Ý cười trong đáy mắt Hạ Nam càng đậm hơn, nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, cảm giác dị dạng trong lòng càng thêm mãnh liệt, sợ cô nhìn ra dị thường, hắn thu lại tươi cười, giả bộ vẻ mặt thâm trầm.
Thẩm Miên thấy thế, cho rằng hắn là thật sự ghét bỏ cô nói nhiều, lại nghĩ lại lời nói vừa rồi của chính mình, nháy mắt liên ghét bỏ cấu đùi chính mình một chút, cô khi nào đã biến thành ấu trĩ như vậy?
Khó trách anh Hạ ghét bỏ cô.
“Không đau sao?”
Hạ Nam thình lình hỏi một câu.
“A?” Sửng sốt một chút, cô mới hiểu ý tứ của hắn, chạy nhanh giải thích, “Chân em có chút ngứa, em gãi một chút.”
Vì chứng minh chính mình là thật sự ngứa chân, cô còn cố ý ở trên đùi gãi vài cái.
Ô tô rất nhanh đã tới bệnh viện, Thẩm Miên giống như được giải phóng, chạy nhanh mở cửa xe bước xuống, gió lạnh thổi đến, cả người đều lên tỉnh thần.
Hai người cùng nhau tới trước cửa phòng bệnh, Uông Đông Thành vừa lúc mở cửa đi ra, nhìn thấy hai người, đáy mắt hắn hiện lên một chút hoảng hốt, theo sau đóng cửa phòng lại, đứng ở cửa hỏi.
“Sao hai người lại tới đây?”
“Chúng em tới xem chị Thơ Bình một chút” Thẩm Miên nói.
“Cô ấy và đứa trẻ vừa mới ngủ, hai người ngày mai hằng đến xem đi!” Uông Đông Thành có chút chột dạ, ánh mắt né tránh không dám đối diện cùng hai người.
Thẩm Miên nhạy bén chú ý tới thần sắc Uông Đông Thành, cổ ý nói: “Vậy anh mở cửa ra, em nhìn chị Thơ Bình một cái liền đi”
“Cô ấy ngủ rồi, em muốn nhìn ngày mai lại đến đi” Uông Đồng Thành kiên trì không cho nhìn.
“Anh Hạ.” Thẩm Miên nhìn về phía Hạ Nam, chính cô còn phát hiện ra Uông Đông Thành không thích hợp, anh Hạ không có khả năng không phát hiện.