Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 606 - Chương 606: Tiếp Đi

Chương 606: Tiếp đi Chương 606: Tiếp điChương 606: Tiếp đi

“Trước đừng nói những việc này, chúng ta rời khỏi bệnh viện đã”

Thẩm Miên đỡ Lý Thơ Bình đi ra ngoài, nhìn thấy Lý Thơ Bình ôm đứa trẻ ra tới, Uông Đông Thành luống cuống, vội vàng đi lên kéo Lý Thơ Bình, “Thơ Bình, em không thể đi, Thơ Bình, anh đã biết sai rồi, em cho anh thêm một cơ hội đi, tha thứ cho anh một lần, được không”

“Anh tránh ra.”

Lý Thơ Bình đối với việc bị hắn đụng chạm vào liền cảm thấy chán ghét, trước đây yêu hắn, cô đối với hành vi của Uông Đồng Thành luôn mềm lòng, hiện giờ đã chết tâm, chỉ cảm thấy người như Uông Đông Thành thực đáng ghê tởm.

“Thơ Bình, anh thật sự biết sai rồi, em xem hôm nay anh biểu hiện thật tốt đi? Anh đã thay đổi, em cho anh một cơ hội, chỉ một lần thôi, được không?”

Uông Đông Thành thực hiểu, nếu lần này để Lý Thơ Bình đi, hai người cũng coi như là hoàn toàn chấm dứt, nhân sinh của hắn liền bị hủy.

Lý Thơ Bình không nói gì, không tiếng động tránh khỏi lôi kéo của hắn, trong ánh mắt không một tia tình cảm, cô hiện tại chỉ nghĩ rời xa hắn.

Mắt thấy khẩn cầu vô dụng, Uông Đông Thành lại thay đổi sách lược, “Lý Thơ Bình, nếu em muốn đi cũng được, nhưng phải để con lại, đây là cốt nhục của Uông gia chúng ta, em muốn đi nơi nào, anh cũng không ngăn cản, nhưng người Uông phải lưu lại Uống gia”

Nói xong, hắn duỗi tay muốn đoạt đứa trẻ, hắn biết, chỉ cần giữ được đứa trẻ, Lý Thơ Bình sẽ không rời khỏi hắn.

Vừa thấy hắn muốn cướp đứa trẻ, Lý Thơ Bình có chút luống cuống, theo bản năng tránh đi, Hạ Nam cũng duỗi tay bắt được Uông Đông Thành, lạnh nhạt cảnh cáo, “Anh tốt nhất thành thật một chút”

“Hạ Nam, đây là việc riêng của vợ chồng chúng tôi, anh cũng muốn quản sao?”

Uông Đông Thành hận Hạ Nam gần chết, nếu Hạ Nam không có tiền, khí thế quanh thân không có dọa người như vậy, hắn đã sớm động thủ với Hạ Nam.

Hạ Nam không tính toán phân rõ phải trái cùng Uông Đông Thành, hắn nói với Thẩm Miên và Lý Thơ Bình: “Các em đi trước đi”

“Chị Thơ Bình, chúng ta đi”

Thẩm Miên đỡ Lý Thơ Bình đi thẳng đến cửa thang lầu, Lý Thơ Bình cảm kích nhìn Hạ Nam một cái, về phần Uông Đông Thành, cô ngay cả một ánh mắt cũng chưa cho hắn.

Uông Đông Thành muốn đi ngăn cản, nhưng bị ánh mắt Hạ Nam trừng, hắn tức khắc thành thật.

Thẩm Miên và Lý Thơ Bình thực nhanh đã đi tới cửa thang lâu, Thẩm Miên nghĩ nghĩ, vẫn có chút tức giận, quay đầu hô một tiếng với Hạ Nam, “Anh Hạ, Uông Đông Thành động thủ đánh chị Thơ Bình.”

Nói xong, liền cùng Lý Thơ Bình đi xuống lầu, đại khái qua hai, ba giây, trên lầu liền vang lên tiếng kêu thảm thiết của Uông Đông Thành.

Bước chân Lý Thơ Bình tạm dừng một chút, theo sau che lại lỗ tai đứa trẻ, thập phần kiên định đi xuống lầu.

Hai người tới trước ô tô không bao lâu, Hạ Nam liền theo lại đây, hắn mở cửa xe, để Lý Thơ Bình cùng đứa trẻ lên xe, sau đó cởi áo khoác ra đưa cho Thẩm Miên, “Mặc vào đi.”

“Cảm ơn anh Hạ.”

Thẩm Miên nghe lời mặc áo vào.

Ô tô đi khỏi bệnh viện, Lý Thơ Bình nhấp môi, có chút khó có thể mở miệng nói với Hạ Nam: “Việc này, có thể tạm thời đừng nói cho ba mẹ em được không?”

“Ừ.” Hạ Nam mặt vô biểu tình ứng một tiếng, biết cô không nghĩ về nhà, lại nói: “Buổi tối em ở chỗ Miên đi, em ấy sang nhà anh ngủ.”

Lý Thơ Bình dù sao cũng là một người phụ nữ đã kết hôn, mang theo đứa trẻ ở nhà hắn không có phương tiện, Thẩm Miên ở trong mắt người ngoài, vẫn là một đứa trẻ choai choai, mọi người sẽ không nghĩ nhiều.

“Cảm ơn hai người” Lý Thơ Bình và Thẩm Miên đều đã hiểu ý tứ trong đó, đối với an bài của hắn không ý kiến.

Tới chỗ ở, Tiểu Thúy còn chưa đi ngủ, thấy Thẩm Miên đưa Lý Thơ Bình về tới, cô có chút ngoài ý muốn, lại không lắm miệng dò hỏi nguyên nhân, mà thực nhiệt tình chiêu đãi Lý Thơ Bình.
Bình Luận (0)
Comment