Chương 612: Lấy
Chương 612: LấyChương 612: Lấy
Lý Thơ Bình nhấp môi gật đầu, “Khiến em chế giêu rồi”
Sau khi BỊ Uông Đông Thành đánh khựng lại, đầu óc cô đột nhiên thanh tỉnh.
Nhà cô điều kiện tốt, kết hôn còn cho của hồi môn là một căn hộ, gả thấp cho Uông Đông Thành, rõ ràng là Uông Đông Thành leo lên nhà cô, nhưng kết quả lại làm như là cô gả vào nhà hào môn.
Cũng là cô không biết cố gắng, Phan Sẽ Vân mới có thể hếch cái mũi lên mặt ức hiếp cô như vậy.
“Chị Thơ Bình, kỳ thật chỉ cần chị không muốn, ai cũng không ức hiếp được chị.” Thẩm Miên uyển chuyển nhắc nhở cô, tính tình Lý Thơ Bình quá ôn nhu điềm tĩnh, gặp được người chồng tốt, cả đời này tự nhiên sẽ trôi chảy như ý, nhưng gặp được một nhà như Uông Đông Thành, chỉ có thể bị ức hiếp.
“Trước kia là chị quá ngốc” Lý Thơ Bình cười khổ một chút, nhìn quần áo trên giường đều giặt đến trắng bệch, đột nhiên liền không muốn thu thập, trước khi kết hôn, cô sao phải mặc quần áo như vậy?
Sau khi kết hôn, chỉ cần có quần áo mới, Phan Sẽ Vân đều sẽ lấy đi, t quần áo của cô toàn quần áo cũ nát bất kham, quần áo của đứa trẻ đại bộ phận đều do nhà mẹ đẻ mua, lại nhìn quần áo chồng, tất cả đều là mới tỉnh, hơi có một chút không tốt, hắn liền lấy về trong thôn tặng cho người khác.
Sau khi kết hôn, cô sống một ngày không bằng một ngày, cuộc sống của chồng lại phát triển không ngừng.
“Không thu thập nữa” Lý Thơ Bình ném quần áo của mình đi, tùy tiện cầm vài món quần áo của đứa trẻ để vào túi, nói: “Miên, chúng ta đi thôi!”
Cửa phòng mở ra, Phan Sẽ Vân còn tưởng rằng Lý Thơ Bình là đi ra nấu cơm, sắc mặt xị xuống, cái mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt quở trách: “Cũng không nhìn xem bây giờ là mấy giờ, nấu cơm còn cần tôi phải kêu mấy lần, cả ngày không ở nhà, chỉ biết chạy ra ngoài, con trai tôi kiếm bao nhiêu tiền cũng không đủ cho cô tiêu như vậy?”
“Tiền của con trai bà, tôi một phân cũng không tiêu, chờ hắn trở về, bà hỏi hắn một chút xem, đã tiêu bao nhiêu tiền của Lý gia” Lý Thơ Bình chung quy là không nhịn nữa, lạnh mặt dỗi lại Phan Sẽ Vân.
Phan Sẽ Vân không nghĩ tới Lý Thơ Bình luôn luôn nhẫn nhục chịu đựng cũng dám cùng cô tranh luận, con trai là kiêu ngạo của cô, là sinh viên duy nhất ở làng trên xóm dưới phụ cận bọn họ, từ sau khi con trai đậu đại học, người trong thôn đều xem trọng bọn họ, lời này của Lý Thơ Bình, rõ ràng chính là hắt nước bẩn lên trên người con trai cô, nói con trai cô vô dụng. Tuy rằng sự thật là như thế, nhưng Phan Sẽ Van sao sẽ thừa nhận nhà mình thật sự trèo cao lên Lý gia? Những lời này nếu truyền ra ngoài, người khác không chê cười con trai cô vô dụng, dựa vào nữ nhân ăn cơm sao?
Tưởng tượng như vậy, Phan Sẽ Vân lại bực bội, “Lý Thơ Bình, cô nói vậy là ý gì? Con trai tôi chính là sinh viên, có thể cưới cô là phúc khí của cô, nếu không phải thấy cô lớn lên còn có thể, cô cũng không xứng tiến vào cửa nhà tôi, tôi liền nói thật cho cô nghe, lúc trước tôi không thích cho cô vào cửa, là con trai tôi ở trước mặt tôi vẫn luôn nói tốt, tôi mới miễn cưỡng đồng ý.”
Lý Thơ Bình không nghĩ tới, Phan Sẽ Vân từ ban đầu đã chướng mắt người con dâu như cô, cô tức giận nói không nên lời, Thẩm Miên thấy thế, trực tiếp thế cô dỗi trở về.
“Con trai bác là sinh viên thì có gì đặc biệt hơn người? Chị Thơ Bình cũng là sinh viên, con trai cô nếu thật sự có cốt khí như vậy, liền không cần ở trong căn hộ của Lý gia còn giả thanh cao, kết hôn hai, ba năm không đi làm, còn vẫn luôn cho nhà các người tiền, tiền là nơi nào tới, chính trong lòng bác không biết sao?”
“Mày từ nơi nào nhảy ra tới hả con oắt chết tiệt kia?” Phan Sẽ Vân bị Thẩm Miên nói á khẩu không trả lời được, trực tiếp trừng mắt hung với cô.
“Tôi gặp chuyện bất bình, không thể nhìn cả gia đình kỳ ba các người ức hiếp người khác” Thẩm Miên trừng mắt trở lại Phan Sẽ Vân, lôi kéo Lý Thơ Bình đi ra ngoài, “Chị Thơ Bình, chúng ta đi, đừng phản ứng bác ta”
Căn hộ này, Phan Sẽ Vân muốn ở, liền cho cô ở trong chốc lát, dù sao cũng không dài.