Chương 614: Ta hiện tại là một cái tiểu phú bà
Chương 614: Ta hiện tại là một cái tiểu phú bàChương 614: Ta hiện tại là một cái tiểu phú bà
“Chị Thơ Bình, em hiện tại là một tiểu phú bà, mỗi tháng thu được không ít tiền, chị không cần sốt ruột trả lại tiền cho em” Thẩm Miên nheo lại đôi mắt khoe giàu.
Lý Thơ Bình biết, Thẩm Miên không phải người thích khoe giàu, nói như vậy, đơn giản là định nói cho cô không cần sốt ruột trả lại tiền, trong lòng cô một trận cảm động.
Nếu Uông Đông Thành có thể đối xử tốt với cô như vậy, hai người cũng không đến mức nháo đến một bước này.
Bên kia, Uông Đông Thành cho rằng Lý Thơ Bình về nhà mẹ đẻ, sau khi tan học, liền mua một ít quà tặng đi Lý gia, muốn đón Lý Thơ Bình trở về, thuận tiện thăm dò Lý gia một chút, nhìn xem Lý Thơ Bình có cáo trạng hay không, kết quả vừa đến Lý gia, lời khách sáo còn chưa nói xong, Lý Càng đã nổi giận đùng đùng trở lại, nhìn thấy Uông Đông Thành thế nhưng ở nhà hắn, tức giận bắt lấy cổ áo Uông Đông Thành muốn đánh hắn.
Hứa Mẫn vội vàng giữ chặt hắn, “Tiểu Càng, có chuyện øì từ từ nói, con động tay làm gì?”
“Mẹ, mẹ cũng không biết tên hỗn đản Uông Đông Thành này đã cõng chúng ta làm những chuyện gì đâu” Lý Càng buông Uông Đông Thành ra, chi vào hắn nói: “Uông Đông Thành, chính anh nói đi, anh đã cõng chúng tôi làm những việc gì.”
Cho rằng sự tình đánh Lý Thơ Bình đã bị Lý Càng biết, Uông Đông Thành cũng một trận hoảng hốt, theo bản năng nhìn về phía Lý Cư Lâm, thấy sắc mặt hắn cũng khó coi, Uông Đông Thành càng luống cuống, hắn biết, chỉ có Lý Thơ Bình mới có thể bảo vệ hắn, dù cho Lý Thơ Bình không che chở hắn, cũng sẽ không làm cho bọn họ ở trước mặt đứa trẻ động thủ với hắn, vì thế nói: “Mẹ, mẹ trước gọi Thơ Bình cùng đứa trẻ xuống đây đi, việc này con sẽ ở trước mặt em ấy, chậm rãi giải thích cùng mọi người”
Hứa Mẫn nghe được lời này, không khỏi có chút sốt ruột, “Đông Thành, Thơ Bình không ở nhà sao? Hai người các con cãi nhau sao?”
Hóa ra Uông Đông Thành tối muộn lại đây, là tới tìm con gái, tối muộn, con gái mang theo đứa trẻ có thể đi nơi nào?
“Được lắm! Uông Đông Thành, anh còn làm cho chị gái tôi bỏ đi.”
Lý Càng tức đến sắc mặt đỏ bừng, đi lên liền muốn đánh hắn, lại bị Hứa Mẫn ngăn lại.
“Tiểu Càng, con đừng xúc động, trước để cậu ấy nói một chút xem rốt cuộc là chuyện như thế nào.”
“Mẹ, mẹ cũng không biết anh ta đã cõng chúng ta làm những chuyện gì đâu, con đánh anh ta đều là nhẹ.” Lý Càng từ trong túi móc ra một cái vòng tay vàng, tức giận trừng Uông Đông Thành, “Anh ta thế nhưng lại xúi giục chị con bán chiếc vòng tay này đi, nếu không phải hôm nay con đi tiệm vàng đụng tới, còn không biết sẽ bị giấu tới khi nào.”
Hạ Nam bảo hắn đi tiệm vàng hỗ trợ mua một cái vòng tay vàng độc đáo một chút, hắn đi nhìn một vòng không có coi trọng cái nào, nhân viên cửa hàng liền cầm một cái nói là vừa thu mua trở về, kết quả hắn vừa thấy, là vòng định chế kết hôn của Lý Thơ Bình, cầm lên nhìn kỹ, mặt trên quả nhiên có khắc tên cô.
Chị là tính tình gì, hắn rõ ràng nhất, nếu không có Uông Đông Thành xúi giục, chị không có khả năng bán vòng tay vàng đi.
Của hồi môn nhà mẹ đẻ cũng bán, có thể thấy cuộc sống của Lý Thơ Bình có bao nhiêu khó khăn, hắn hiện tại hận không thể đánh chết Uông Đông Thành.
Hứa Mẫn tiếp nhận vòng tay, vừa nhìn, sắc mặt cũng thay đổi, “Đông Thành, đây là có chuyện gì? Vợ chồng các con nếu không có tiền dùng, có thể nói với chúng ta! Bán vòng tay vàng làm gì?”
Sắc mặt Lý Cư Lâm cũng khó coi đến không được, người con rể này, hắn vẫn luôn chướng mắt, quả nhiên là bùn nhão trét không lên tường.
Hóa ra bọn họ còn chưa biết sự tình Lý Thơ Bình bị đánh, Uông Đông Thành thở phào nhẹ nhõm, lập tức thay đổi một bộ biểu tình oan uổng. “Mẹ, việc này là hiểu lâm, con cũng không biết Thơ Bình bán vòng tay vàng, nếu con biết, nói gì cũng sẽ không cho em ấy bán? Anh họ con kết hôn, con trở về quê một chuyến, vợ con khẳng định là thừa dịp đó bán”