Chương 63: Tranh công
Chương 63: Tranh côngChương 63: Tranh công
Thấy Chu Lan Phương chỉ đề cập đến Chu Tư Vũ, lại không đề cập đến Thẩm Miên, thím Lưu không khỏi thở dài một hơi, bất công cũng quá rõ ràng.
Thẩm Miên cũng là đứa nhỏ Chu Lan Phương nuôi lớn, Chu Lan Phương lại không thể sinh dục, bé Miên cũng hiểu chuyện, coi cô ta như mẹ đẻ, đúng ra cô ta cũng nên coi con bé như con gái mà nâng niu trong lòng bàn tay mới đúng chứ?
Chu Lan Phương sao lại suy nghĩ không rõ như vậy?
Nghĩ vậy, thím Lưu cố ý ở trước mặt Chu Lan Phương nói chút lời hay cho Thẩm Miên, muốn Chu Lan Phương đối xử với đứa trẻ tốt hơn một chút.
“Việc này! Nhiều ít cũng là nhờ có Miên nhà các ngươi.”
Nếu không có Thẩm Miên, cô nhiều nhất cũng chỉ tìm người ngoài tùy tiện hỏi thăm vài câu, căn bản sẽ không đến tận trong thôn nhà người ta để hỏi thăm, tám phần sẽ không hỏi thăm được lời thật nào.
Nhị Ni nếu ga cho gia đình như vậy, chẳng phải là cô đã hại con gái sao.
“Việc này cùng nó thì có quan hệ gì?”
Vẻ mặt Chu Lan Phương nghi hoặc, sao lại liên quan đến đứa con hoang kia? Thím Lưu cười giải thích, “Bạn học của Miên nhận thức Từ Hải Dương, chính nhờ con bé đề tỉnh, tôi và ba của Nhị Ni mới đi đến thôn Hà hỏi thăm”
Biểu tình trên mặt Chu Lan Phương chậm rãi thay đổi, bà mối Lý là người như thế nào? Nổi tiếng là khó chơi, nếu biết việc này, còn không tới cửa làm ầm ï sao? Còn may Tư Vũ nhà cô không tham dự, nếu bà mối Lý tìm tới thật......
Một ý niệm còn chưa có rơi xuống, cô liền nghe được âm thanh Chu Tư Vũ.
“Thím, thím vừa nói chị của cháu đã nhắc nhở gì?”
Giọng thím Lưu khi nói chuyện có chút lớn, Chu Tư Vũ còn chưa đi đến trước mặt hai người, đã nghe được lời cô nói, không khỏi chạy chậm đến trước mặt truy vấn.
“Cháu và Miên ở chung một lớp, cháu không biết việc này sao?” thím Lưu kể lại việc này từ đầu tới đuôi một lần.
Trước mặt người khác, Chu Tư Vũ vẫn luôn đều giả vờ thực hiểu chuyện, là loại đối tượng được người treo ở ngoài miệng khen, vừa nghe có cơ hội ôm công lao, nơi nào sẽ bỏ lỡ?
“Thím nói chuyện này sao?” cô giả bộ bừng tỉnh đại ngộ, “Là cháu và chị của cháu cùng nhau đi hỏi thăm, nhân phẩm của Từ Hải Dương không được, thím, thím ngàn vạn lần đừng ga chị Nhị Ni qua đó.”
Thím Lưu vừa nghe Chu Tư Vũ cũng có công lao, lập tức lại khen cô một trận, Chu Lan Phương làm người không tốt, nhưng đứa nhỏ Chu Tư Vũ này cô vẫn thực thích.
Trong nhà vừa lúc có hạt dưa, cô về phòng cầm một ít để vào trong túi, để cho Chu Tư Vũ cùng Thẩm Miên ăn.
Người nhà quê ở niên đại này điều kiện sinh hoạt không quá tốt, có thể ăn no bụng đã là không tồi rồi, nơi nào có tiền nhàn rỗi mua đồ ăn vặt cho trẻ con?
Cho nên dù chỉ là một chút hạt dưa, ở trong mắt bọn nhỏ, cũng là thứ tốt, không đến ăn tết thì cũng không được ăn.
“Cảm ơn thím”
Về đến nhà, Chu Tư Vũ ngồi ở trước bệ bếp trong phòng bếp sưởi ấm, cắn hạt dưa, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu đắc ý.
Chu Lan Phương lại sầu không chịu nổi, cũng không có tâm tư xào rau, dứt khoát ngồi xuống cắn hạt dưa cùng Chu Tư Vũ.
“Cháu đi quản việc này của người ta làm gì? Con gái người ta gả cho ai, đó chính là mệnh.”
“Ngày thường ta vẫn luôn khen cháu thông minh, sao tự dưng cháu lại biến thành vụng như vậy, hôm nay thời điểm bà mối Lý rời đi giống như là muốn ăn thịt người, nếu biết việc này có quan hệ cùng các ngươi, vậy không phải là muốn phá sập cửa nhà của chúng ta sao” Thẩm Miên dính lên cô có thể mặc kệ, trực tiếp để bà mối Lý đánh Thẩm Miên một trận cho hết giận là được, còn đỡ phải cô động thủ.
Nhưng Tư Vũ nhà cô dính vào, nháo lên, ảnh hưởng đến học tập thì làm sao?