Chương 634: Giữ gìn
Chương 634: Giữ gìnChương 634: Giữ gìn
“Trước kia đúng là như vậy” Bọn họ đều đã nói ra, Chu Tư Vũ cũng không nghĩ lại cùng Thẩm Miên có quan hệ gì, “Hiệu trưởng, Thẩm Miên là đứa trẻ được dượng em nhặt về nuôi, trước kia em và chị ấy cũng không biết việc này. Nhưng mấy hôm trước, cô và dượng của em đã giải trừ quan hệ cha con với chị ấy, em cũng là hôm nay đi cao trung ba mới biết được việc này.
Đây là chuyện nhà người khác, Vương hiệu trưởng không nghĩ quản nhiều, nói sang chuyện khác, “Vậy Dương hiệu trưởng nói các em vu hãm Thẩm Miên là chuyện như thế nào?”
“Cô của em nói trước khi chị ấy bỏ nhà đi đã ăn trộm tiền trong nhà, chuyện này, em cũng không biết thật giả.” Chu Tư Vũ luôn luôn thích để đường rút lui cho chính mình, hiện tại cũng vậy, cô không có một mực chắc chắn Thẩm Miên trộm tiền, chỉ là găm một cây kim vào trong lòng Vương hiệu trưởng.
Vương hiệu trưởng thích người tài, nhưng Thẩm Miên đã đi cao trung ba, trước mắt, hắn đương nhiên thiên hướng về học sinh của chính mình, vì thế nói: “Dương hiệu trưởng, chúng tôi không phải cảnh sát, chuyện này, cũng không thể kết luận, nhưng thầy Uông bọn họ đã nói thực rõ ràng, bọn họ đi cao trung ba, chỉ là tìm người, cũng không phải tìm việc, các người có phải đã hiểu lầm gì hay không?”
“Vương hiệu trưởng, thầy đây là tính toán bao che cho bọn họ?” Dương hiệu trưởng làm người ngay thẳng, cũng không muốn cùng Vương hiệu trưởng tốn nhiều miệng lưỡi, trực tiếp hỏi ra mục đích của Vương hiệu trưởng.
“Dương hiệu trưởng, lời này của thầy, tôi thực không thích nghe, tôi chỉ là hỏi thầy có phải hiểu lầm cái gì hay không, sao lại trở thành bao che cho bọn họ?”
Dương hiệu trưởng hừ một tiếng, “Nếu bọn họ không có đi trường chúng tôi vu hãm học sinh, tôi sao lại không có việc gì mà chạy tới trường học các anh?”
“Nhưng trước mắt ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, các người đều không có chứng cứ, tôi sao biết ai nói thật, ai nói giả chứ?” Vẻ mặt Vương hiệu trưởng bất đắc di.
“Thầy.....” Dương hiệu trưởng tức đến sắc mặt xanh mét, lại không có biện pháp.
Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn cũng nghe ra được, Vương hiệu trưởng rõ ràng là muốn bao che cho Uông Đông Thành, nói trắng ra là, vì thanh danh của cao trung hai hắn sẽ lựa chọn hướng về Uông Đông Thành.
Lần này lại đây, Thẩm Miên cũng không muốn trực tiếp làm cho Uông Đông Thành thế nào, chỉ là muốn nhỏ cho hắn chút thuốc nhỏ mắt. Cô kéo tay áo Dương hiệu trưởng, tìm cho hắn một bậc thang, “Hiệu trưởng, nếu Vương hiệu trưởng không chủ trì công đạo cho chúng ta, vậy quên đi, dù sao từ việc hôm nay, chúng ta cũng nhìn ra thái độ cư xử của cao trung hai, em thực may mắn, lúc trước đã lựa chọn cao trung ba, không phải cao trung hai”
“Đúng vậy, em cũng thực may mắn” Lục Tư Viễn đi theo gật đầu, vẻ mặt trào phúng nhìn Vương hiệu trưởng.
Dương hiệu trưởng có bậc thang, hừ lạnh một tiếng nói: “Thầy hôm nay xem như kiến thức được sự lợi hại của cao trung hai, chúng ta đi”
“Dương hiệu trưởng, tôi chỉ là nói, sự tình phải có chứng cứ, tôi mới có thể xử lí, Dương hiệu trưởng, Dương hiệu trưởng.....” Vương hiệu trưởng đuổi theo Dương hiệu trưởng giải thích, nhưng Dương hiệu trưởng căn bản không muốn dừng lại nghe hắn nói chuyện, mang theo Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn trực tiếp rời đi.
Mắt thấy đuổi không kịp, Vương hiệu trưởng trực tiếp trở về văn phòng, nhìn thấy ba người Uông Đông Thành còn đứng ở kia, hắn trừng mắt, nói với Triệu Hân Lan cùng Chu Tư Vũ: “Các em đi ra ngoài trước đi.”
Hắn cảm thấy, việc này không có quan hệ đến học sinh, thân là giáo viên, Uông Đồng Thành mang theo học sinh đi đến trường học người khác gây chuyện, đây là vấn đề của hắn. Chu Tư Vũ và Triệu Hân Lan bị sắc mặt của Vương hiệu trưởng dọa sợ, chạy nhanh ra khỏi văn phòng.
Hai người vừa đi, Vương hiệu trưởng liền tức giận trừng mắt quát lớn Uông Đông Thành, “Uông Đông Thành, thầy là một giáo viên, mang theo học sinh đi trường học khác tìm việc, thầy làm như vậy thể diện của cao trung hai chúng ta biết để đi đâu?”