Chương 639: Cùng nhau ăn cơm
Chương 639: Cùng nhau ăn cơmChương 639: Cùng nhau ăn cơm
chiều
“..... Giáo sư Lý, này.....” Vương hiệu trưởng kinh ngạc há to miệng, tức giận trên mặt cũng dần dần thối lui.
Như thế nào cũng không nghĩ tới, hóa ra Uông Đông Thành đang cùng con gái giáo sư Lý ly hôn, niên đại này, ly hôn cũng không phải là việc thường thấy.
Ngữ khí của Hứa Mẫn dịu dàng nói tiếp, “Vương hiệu trưởng, lúc trước Uông Đông Thành đi dạy học, là tôi kiến nghị hắn đi, việc này là tôi suy xét không chu đáo, gây thêm phiền toái trường học, hiện tại con gái của tôi đã xác định muốn ly hôn với hắn, về sau chuyện của hắn, liền không có quan hệ với Lý gia chúng tôi.”
Giọng nói của cô nhẹ nhàng chậm rãi, biểu tình đoan trang, Vương hiệu trưởng trong lòng thầm khen giáo sư Lý cưới một người vợ tốt, con gái người ta đã sắp ly hôn, hắn cũng không tiện nói gì thêm, sắc mặt cũng hòa hoãn xuống.
“Chị dâu, tôi không biết việc này, nhất thời nổi nóng mới lại đây, hai người cũng đừng để ý.”
“Là Uông Đông Thành làm việc không thỏa đáng, Vương hiệu trưởng, trường học nên xử lý hắn như thế nào thì cứ làm như vậy!” Hứa Mẫn nói.
Vương hiệu trưởng gật gật đầu, lại nhìn về phía Lý Cư Lâm, nghỉ hoặc nói: “Giáo sư Lý, nếu thây có tâm thu Thẩm Miên, vì sao không cho em ấy đi đến cao trung một học? Trình độ dạy học của cao trung một, cao hơn cao trung ba không ít.”
Ngoài miệng nói như vậy, ý tưởng trong lòng lại là, khó trách thành tích học tập của Thẩm Miên tốt như vậy, có người thầy này, thành tích học tập không tốt mới là lạ.
“Đây là lựa chọn của chính em ay tôi không can thiệp.” Lý Cư Lâm nói.
Vương hiệu trưởng gật gật đầu, nếu Uông Đông Thành và Lý gia không có quan hệ gì, hắn cũng không còn băn khoăn, càng không có lý do ở lại Lý gia oán giận, vì thế chào Lý Cư Lâm, sau đó rời khỏi Lý gia.
Vương hiệu trưởng vừa đi, sắc mặt Lý Cư Lâm xoát một chút liền trầm xuống, “Uông Đồng Thành này thật quá đáng.”
Hứa Mẫn đi theo gật đầu, nhìn thoáng qua phương hướng phòng sách, đau lòng nói: “Đứa nhỏ Miên này quá hiểu chuyện, cũng không cáo trạng ở trước mặt chúng ta, nhất định là sợ chúng ta giận, Uông Đông Thành cũng quá không phải, ngay cả một đứa trẻ cũng ức hiếp, hắn đây là muốn cho Miên bị trường học khai trừ!”
Lý Cư Lâm tự nhiên cũng nhìn ra tâm tư của Uông Đông Thành, hắn nói: “Gọi điện thoại cho Tiểu Càng, bảo hắn buổi tối gọi Hạ Nam cùng trở về ăn cơm” Hứa Mẫn gật gật đầu, đi gọi điện.
Lý Thơ Bình đứng ở cửa thang lầu, nghe rõ ràng đối thoại của mấy người, trong lòng áy náy đến không được, cô đã sớm đoán được Uông Đông Thành sẽ tìm Thẩm Miên, chỉ là không nghĩ tới, tâm tư của hắn lại xấu xa đến như vậy, muốn cho Miên không đi học được
Cứ tiếp tục như vậy thì phải làm như thế nào?
Sau khi Thẩm Miên vào phòng sách liền tiến vào trạng thái học tập, cũng không quá để ý đến đối thoại bên ngoài, thẳng đến khi Lý Cư Lâm mở cửa đi đến, hắn là người không thích nói nhiều, cho nên đối với sự tình Vương hiệu trưởng lại đây, một chữ cũng không đề cập đến, chỉ nói: “Buổi tối Hạ Nam cũng lại đây, cháu ở lại ăn cơm chiều rồi hãng đi.”
Thẩm Miên tâm tư vừa động, biết Lý Cư Lâm buổi tối khả năng có chuyện gì muốn nói, cô cũng không có hỏi nhiều, nghe lời gật đầu, “Vâng, bác Lý”
Buổi chiều, hơn 5 giờ, Lý Càng liền cùng Hạ Nam trở lại, Hứa Mẫn và Lý Thơ Bình nấu một bàn đồ ăn, tiếp đón mọi người rửa tay ăn cơm, trong lúc mọi người nói chuyện phiếm một chữ cũng không đề cập đến sự tình Uông Đông Thành.
Cơm nước xong, Lý Thơ Bình ôm đứa trẻ lên lầu ngủ, Thẩm Miên muốn giúp đỡ Hứa Mẫn rửa chén, lại bị Lý CU Lâm kêu qua.
“Bác có lời muốn nói với mọi người, Miên cháu cũng qua đây đi.”