Chương 660: Chúc tết 1
Chương 660: Chúc tết 1Chương 660: Chúc tết 1
Mùng một tết, ba người ăn sủi cảo, xem chương trình xuân, Trình Hi Ninh lại phát tính tình đại tiểu thư, một ngày trôi qua cũng coi như là thích ý.
Ngày tiếp theo, tuyết bên ngoài rốt cuộc ngừng rơi, sáng sớm tỉnh mơ, bên ngoài đã có rất nhiều người cầm lễ vật đi chúc tết, nhà Lý Cư Lâm không ở Lê Thành, Hạ Nam lại cùng cô đón năm mới, Thẩm Miên muốn đi chúc tết cũng chỉ có thể đến nhà Lục Tư Viễn.
Tuyết quá lớn, đi lại không tiện, ban đầu, Thẩm Miên tính toán chờ sau khi tuyết tan mới đi chúc tết, nhưng nghe Hạ Nam nói muốn đi chúc tết Triệu Tiên Lai, ánh mắt cô sáng lên, quyết định đi nhờ xe.
Trình Hi Ninh nghe nói hai người muốn đi ra ngoài chúc tết, cơm sáng cũng ăn không vô, “Anh Nam, hai người đi, không phải chỉ còn một mình em ở nhà sao? Không được, em muốn đi cùng hai người, em không ở nhà một mình”
Thẩm Miên không lên tiếng, cô cũng nhìn về phía Hạ Nam.
Nếu anh Hạ muốn dẫn theo, cô nhất định không ý kiến, nếu anh Hạ không muốn dẫn theo, cô cũng không dám nói dẫn theo, dựa theo tính tình của cô gái này, nếu anh Hạ không đồng ý mà cô lại nói dẫn theo thì kiểu gì cũng đi theo cô.
Nhà ông ngoại Lục ở nông thôn, trong nhà kém khá xa trong thành phố, Trình Hi Ninh đi, nhất định sẽ không quen, lại không có anh Hạ ở đây áp chế, cô gái này có thể lật trời.
“Muối ra khách sạn ở?”
Một câu của Hạ Nam, khiến cho Trình Hi Ninh đánh mất ý niệm.
“Không di liền không đi” Trình Hi Ninh tức giận ngồi xuống sô pha, nhìn Thẩm Miên đi theo phía sau Hạ Nam ra ngoài, tròng mắt đều mau trừng rơi xuống.
Cô gái chết tiệt kia, trước đó đã đáp ứng không đi theo anh Nam, sau đó mới bao lâu? Liền đã quên.
Thật là tức chết cô.
Thẩm Miên đi theo Hạ Nam tới dưới lầu, hai người ngồi trên xe, cô chần chờ hỏi: “Anh Hạ, để Trình tiểu thư một mình ở trong nhà, có vẻ không tốt lắm đi? Chị ấy giống như không biết nấu cơm, giữa trưa ăn cơm cũng thành vấn đề.”
Đang Tết nhất, không có tiệm cơm nào mở cửa, Trình Hi Ninh một mình ở nhà, sẽ thật sự đói bụng.
“Một người trưởng thành, đói một bữa, hai bữa không có việc gì”
Hạ Nam thập phần bình tĩnh khởi động xe, tựa hồ căn bản không coi Trình Hi Ninh ra sao, cô có chút đoán không ra tâm tư của hắn, cũng không dám đoán mò.
Tuyết rơi đường trơn, Hạ Nam lái xe lại rất ổn, đọc theo đường đi, hai người ngẫu nhiên nói vài câu, Hạ Nam đưa Thẩm Miên đến cửa thôn nhà họ Lục trước, sau đó quay đầu xe, đi Triệu gia thôn.
Trước khi đi, hắn nhàn nhạt dặn dò, “Ăn xong cơm trưa anh tới đón em”
“Vâng.”
Thẩm Miên ngoan ngoãn lên tiếng, đi đến nhà Lục Tư Viễn.
Cô còn chưa tới cửa, đã nghe được âm thanh của Lục Tư Viễn, “Ngươi có phải ngốc hay không? Tuyết đang rơi như vậy ngươi còn tới, không biết chờ tuyết tan mới đến sao?”
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng cẩn thận quan sát liền sẽ phát hiện, khóe miệng hắn cong lên phía trước.
“Anh Hạ vừa lúc muốn đi đến nhà trưởng thôn chúc tết, ta liền đi theo tới.” Thẩm Miên đứng ở cửa nhảy nhót vài cái, để tuyết nơi đế giày rớt ra, đi theo Lục Tư Viễn vào nhà chính.
Ông ngoại Lục đang sưởi ấm, còn có Đại Quân ngồi bên cạnh, hai người đang nói chuyện, nhìn thấy Thẩm Miên tiến vào, đều là một trận ngoài ý muốn.
“Ông ngoại, anh Quân.”
Ông ngoại Lục sau khi lấy lại tinh thần, lập tức nở nụ cười, “Khó trách Tư Viễn vẫn luôn ở cửa sân nhìn ra bên ngoài, hóa ra là đang đợi cháu, trời tuyết lớn như vậy, sao cháu còn đi? Mau lại đây ngồi sưởi ấm, tới, ăn hạt dưa, đậu phộng đi.”
Đại Quân dịch ghế sang một chút, để nhường không gian cho Thẩm Miên...