Chương 662: Chúc tết 3
Chương 662: Chúc tết 3Chương 662: Chúc tết 3
Lục Tư Viễn xào rau không tính là rất ngon, nhưng so sánh với nhiều người, cũng coi như có thể, hắn nấu năm, sáu món, còn có canh, không nhìn căn nhà này, chỉ từ thức ăn tới xem, đã không có gì khác biệt so với thế kỷ 21.
Ngày thường mọi người đều ở trong thành phố ăn như vậy đã quen, cũng không cảm thấy có cái gì, ông ngoại Lục tuy rằng ở trong thôn, nhưng ông làm người cũng không keo kiệt, ở trong quan niệm của ông, chỉ cần không lãng phí đồ ăn, ăn bao nhiêu ông cũng đều không đau lòng.
Ông ngày thường đặc thích nói một câu chính là 'sinh không mang đến, chết không mang đi, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, trước kia tiết kiệm, là muốn giữ tiền cho Lục Tư Viễn đi học, hiện tại Lục Tư Viễn kiếm được tiền, còn nhiều hơn so với số tiền mà ông tiết kiệm được, ông cũng liền an tâm.
“Miên, cháu ăn nhiều một chút, nếu một mình ở trong thành phố nhàm chán, thì ở lại đây chơi vài ngày, cứ coi nơi này trở thành nhà của chính mình” Ông ngoại Lục biết người trẻ tuổi thích sạch sẽ, cho nên ông vẫn luôn tiếp đón Thẩm Miên ăn cơm, lại không có động thủ gắp đồ ăn cho cô.
Lục Tư Viễn nghe ông ngoại Lục nói, lập tức đi theo nói: “Anh Hạ hẳn đã khỏi cảm mạo đi? Hôm nay ngươi dứt khoát đừng trở về, chờ thêm mấy ngày chúng ta cùng anh Quân đi đến thành phố sau.”
“Ăn xong cơm trưa anh Hạ sẽ đến đón ta, ta đã đáp ứng anh ấy” Thẩm Miên nhàn nhạt nói.
Lục Tư Viễn hừ một tiếng, “Lời nói của anh Hạ lại không phải thánh chỉ, đến lúc đó nói một tiếng với anh ấy không phải được rồi sao?”
Thẩm Miên lắc đầu, “Tuyết như thế này khẳng định còn phải mất mấy ngày mới có thể tan, chờ sau khi tuyết tan, mặt đường cũng không thể kéo xe bò, cửa hàng đồ ăn vẫn nên để qua mười lăm mới khai xuân đi! Mọi người đều đã vất vả nửa năm, nghỉ ngơi dài thêm một chút cũng tốt, ngươi cũng nhân cơ hội ở với ông ngoại nhiều hơn đi”
Lục Tư Viễn tuy rằng không cao hứng, nhưng cũng biết xác thật là như thế này, hắn bất mãn hừ một tiếng, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Đại Quân nghe ba người nói chuyện, lại không xen mồm, những việc này, là việc riêng giữa Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn, không có quan hệ với hắn, hắn xen mồm ngược lại không tốt.
Lại nói, từ góc độ khách quan tới nói, Thẩm Miên ở nơi này xác thật không tốt lắm, rốt cuộc, Thẩm Miên và Lục Tư Viễn hiện tại đều đã 17 tuổi, trong mắt người ở bên ngoài, cũng đều đã được tính là người lớn.
Trong thôn một ít nông phụ thích nói xấu, ở nơi này đối với thanh danh của Thẩm Miên không tốt lắm. Nhưng, những lời này hắn không thể nói ra, bằng không Lục Tư Viễn khẳng định sẽ nổi nóng.
Mọi người an tĩnh trong chốc lát, Đại Quân do dự một chút, đột nhiên nói: “Tư Viễn, Miên, ngày mai anh muốn đi đến nhà Tiểu Thúy chúc tết, các em cảm thấy thích hợp không?”
Chuyện này, Đại Quân đã suy nghĩ vài ngày, hắn muốn đi chúc tết, lại sợ quá đường đột, vừa lúc hai người đều ở đây, dứt khoát nói ra, nghe ý kiến bọn họ một chút.
Hai người bọn họ tuy rằng mới 17 tuổi, nhưng tư tưởng đều tương đối thành thục, Đại Quân vẫn thực nguyện ý nghe ý kiến bọn họ một chút.
“Anh định đi nhà cậu ấy chúc tết như thế nào?” Lục Tư Viễn cũng không nghĩ nhiều, thuận miệng liên hỏi một câu.
Thẩm Miên tương đối thận trọng, cô nhìn nhìn Đại Quân, trong lòng ẩn ẩn có một chút phỏng đoán.
Đại Quân bị Thẩm Miên nhìn có chút ngại, mặt đỏ tới cổ, “Khụ, anh chính là muốn đi chúc tết thôi, mọi người rốt cuộc cũng cùng nhau làm việc nửa năm, nhà anh cũng không có thân thích gì, ăn tết muốn náo nhiệt một chút.”
Vừa thấy phản ứng này của hắn, Thẩm Miên tức khắc xác định phỏng đoán của chính mình.
Đại Quân đây là coi trọng Tiểu Thúy nhai
Tiểu Thúy làm việc cần mẫn, tính tình lại tốt, lớn lên cũng không tôi, xác thật là cô gái tương đối được người thích ở niên đại này.