Chương 688: Oan gia ngõ hẹp 2
Chương 688: Oan gia ngõ hẹp 2Chương 688: Oan gia ngõ hẹp 2
Tôn Hà: “Muốn trách chỉ có thể trách các cô xui xẻo.”
“Mẹ kiếp.”
Dương Tiểu Tế phát hỏa, lôi kéo bạn liền muốn chạy, lại bị người Tôn Hà mang đến bắt lấy.
Hai người bắt đầu giãy giụa mãnh liệt, Chu Tư Vũ thấy thế, thừa dịp mọi người đem lực chú ý đều đặt ở trên người các cô, trực tiếp xông ra ngoài.
Tôn Hà thấy cô chạy, lập tức cho người đuổi theo cô, mà ba người Dương Tiểu Tế, lại bị hắn trói tới trong phòng.
Chu Tư Vũ hoảng loạn chạy, cô cũng không biết đã chạy bao lâu, mệt đến chạy bất động, mới phát hiện đã bỏ xa được người kia.
Cô nằm liệt dưới đất, sợ đến chân cẳng đều nhữn ra, chờ bình tĩnh trong chốc lát, mới phát hiện không cẩn thận đã chạy tới phụ cận chợ bán thức ăn.
Đang nghĩ nên làm sao bây giờ, liền nhìn thấy Lục Tư Viễn đang đi tìm Thẩm Miên.
Chu Tư Vũ như là bắt được cọng rơm cứu mạng, trực tiếp vọt qua, “Lục Tư Viễn”
Nhìn thấy Chu Tư Vũ, Lục Tư Viễn nhăn mày, “Con mụ điên, cô làm gì?”
“Lục Tư Viễn, mau cùng tớ đi cứu người” Chu Tư Vũ lôi kéo hắn đi.
Lục Tư Viễn đẩy cô ra, “Cứu người thì gọi 120, tôi không phải bác sĩ, tôi có thể cứu ai?”
Nghe vậy, Chu Tư Vũ há mồm liền nói: “Cứu Thẩm Miên, hai người lân trước cứu Điền Màu Nghiên, đã đắc tội với người ta, người ta mang thù, hiện tại đã tìm tới chị ấy”
Vừa nghe vậy, sắc mặt Lục Tư Viễn tức khắc thay đổi, “Tôn Hà?”
“Chính là hắn.” Chu Tư Vũ gật đầu, “Bọn họ nhốt Thẩm Miên ở bên trong căn nhà hoang ngõ mười ba”
Gần như giây tiếp theo sau khi cô nói xong, Lục Tư Viễn liền xông ra ngoài.
“Mau báo cảnh sát đi”
Đỗ Hiểu Huy tới tìm Lục Tư Viễn, lần này hắn không trở về, nghĩ đến tìm Lục Tư Viễn chơi, kết quả liền nhìn thấy hắn chạy như bị quỷ đuổi.
Hắn theo bản năng chạy theo, “Lục Tư Viễn cậu làm øì mà lại chạy vậy?”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Thẩm Miên bị người ta bắt” Lục Tư Viễn nói.
Hai người một đường chạy như điên đến cửa nhà hoang, liền thấy hai nam nhân trông chừng ở cửa.
Lục Tư Viễn cùng Đỗ Hiểu Huy trực tiếp đánh cho hai người ngã bò ra, sau đó vọt vào trong phòng.
“Miên”
Liếc mắt một cái, không thấy được Thẩm Miên, lại thấy Dương Tiểu Tế và Điền Màu Nghiên bị trói ởỞ trong phòng.
Mặt Điền Màu Nghiên đã bị đánh sưng lên, trong mắt tất cả đều là nước mắt, Dương Tiểu Tế và bạn của cô cũng bị dọa cả người phát run.
Tôn Hà nhìn thấy Lục Tư Viễn chẳng những không hoảng hốt, ngược lại còn lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
“Lục Tư Viễn, thật là thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa lại chui đầu vào! Đỗ Hiểu Huy, hai đứa chúng mày thế nhưng lại chơi cùng nhau, vừa lúc, thù mới hận cũ mọi người cùng nhau tính đi”
Sự tình lúc trước, hắn vẫn luôn oán hận Đỗ Hiểu Huy, dựa vào cái gì mọi người cùng đánh nhau, Đỗ Hiểu Huy lại chỉ lo thân mình?
“Thẩm Miên đâu?” Lục Tư Viễn căn bản không muốn cùng hắn vô nghĩa, hắn hiện tại chỉ lo lắng cho Thẩm Miên.
Đỗ Hiểu Huy nhìn thấy Tôn Hà, có một loại cảm giác vô cùng đau đớn, sự tình lúc trước, hắn cũng có chút cảm thấy thực xin lỗi Tôn Hà.
Tôn Hà vẻ mặt tiếc nuối, “Xác thật, nếu nó ở đây, mới là hoàn mỹ, nhưng mày yên tâm, chờ thu thập xong chúng mày, tao sẽ đi thu thập nó.” Hắn hiện tại đã mười mấy tuổi, vóc dáng cũng không lùn, sau khi trải qua sự tình lần trước, chẳng những không có hối cải, ngược lại còn thu một vài em trai tuổi tác tương đương hắn, làm anh cả.
Giờ phút này, hắn chính là tư thế cái gì cũng không sợ.
Biết Thẩm Miên không ở đây, Lục Tư Viễn yên tâm, nhưng hắn cũng biết, nơi này là ổ sói hang hổ, muốn chạy sợ là sẽ phải bị lột một tầng da.
Nhưng hắn cũng không nhận thua.
Dương Tiểu Tế trong miệng bị nhét đồ, định nói chuyện lại không nói được, vẫn luôn ô ô ý bảo Lục Tư Viễn cùng Đỗ Hiểu Huy chạy nhanh đi.
Chạy đi báo nguy mới là vương đạo, ở đây đánh nhau rõ ràng là có hại.