Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 690 - Chương 690: Ngươi Quan Tâm Tôn

Chương 690: Ngươi quan tâm tôn Chương 690: Ngươi quan tâm tônChương 690: Ngươi quan tâm tôn

bến sông sao?

“Bộ dáng quỷ này của cậu là cho ai xem?” Lục Tư Viễn tức giận trừng hắn một cái.

Đỗ Hiểu Huy điều chỉnh cảm xúc một chút, đột nhiên phản ứng lại đây, “Lục Tư Viễn, cậu có phải thích Thẩm Miên hay không?”

Cẩn thận ngẫm lại, Lục Tư Viễn quá quan tâm Thẩm Miên, vượt qua phạm vi bạn bè, còn có, Lục Tư Viễn chưa bao giờ cho hắn gọi Miên, lại liên tưởng đến lời hắn vừa nói, hắn gần như đã thập phần xác định, Lục Tư Viễn thích Thẩm Miên.

Hắn cũng là đầu lợn, thế nhưng hiện tại mới đoán ra được.

“Ngươi ngốc hay không ngốc hả, đến bây giờ mới nhìn ra được?” Không giống dĩ vãng, Lục Tư Viễn lần này vô cùng trực tiếp thừa nhận, trong ánh mắt còn có ham muốn chiếm hữu không che giấu, hắn chính là thích Thẩm Miên, trước kia nhỏ, không hiểu này đó, sau liền chậm rãi hiểu, nhưng hắn sợ Thẩm Miên không có ý tưởng khác, cho nên muốn chờ hai người tới đại học mới thổ lộ.

Chỉ là không nghĩ tới, sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Đỗ Hiểu Huy: “......”

Hắn trầm mặc trong chốc lát, thần sắc kiên định nói: “Lục Tư Viễn, cậu yên tâm đi, về sau tớ sẽ chiếu cố cậu ấy, tuyệt sẽ không để bất luận kẻ nào ức hiếp cậu ấy.”

Thấy thái độ hắn nghiêm túc như vậy, Lục Tư Viễn ngược lại không yên tâm, hắn cảnh cáo: “Đỗ Hiểu Huy, tớ chỉ bảo cậu giúp tớ chiếu cố cậu ấy một chút, cậu đừng có tâm tư khác”

Chỉ cần là con trai, đặt ở bên cạnh Thẩm Miên, hắn đều không cảm thấy yên ổn.

“Uy, cậu nghĩ gì vậy?” Biểu tình Đỗ Hiểu Huy không quá tự nhiên, theo sau nói: “Tớ chỉ là sợ cậu ở thủ đô nói trứng gà đều là cho chó ăn, nên mới đáp ứng giúp cậu chiếu cố cậu ấy. Tớ đối với cậu ấy không có ý tưởng gì. Về sau các cậu đều có thể thi đậu trường thủ độ, tớ lại thi không đậu, tớ có ý tưởng gì, chẳng phải cũng uổng phí sao? Tớ cũng không ngốc, uổng phí tâm tư làm gì?”

Nghe được lời này, biểu tình Lục Tư Viễn đắc ý lên, “Đừng nói, cậu học tuy rằng không tốt, đầu óc vẫn tính là thông minh, tớ và Miên hiện tại chỉ tách ra trong ngắn ngủi một chút, chờ sau khi cậu ấy thi đậu đại học Thủ Đô, chúng tớ đời này đều sẽ không tách ra nữa.”

Đỗ Hiểu Huy xí một tiếng, “Thủ đô là địa phương lớn, mỹ nữ rất nhiều, nói không chừng cậu đến lúc đó liền thay lòng đổi dạ.”

Lục Tư Viễn trừng mắt, “Tớ cũng không phải là người như vậy, cậu về sau không cần ở trước mặt Miên nói những lời này” Vạn nhất Miên nghi ngờ hắn thì sao? Đỗ Hiểu Huy đang muốn nói chuyện, liên thấy Thẩm Miên bưng hai chén nước đi đến, hắn vội vàng ngậm miệng lại, nước có chút nóng, cô đặt ở trên ngăn tủ bên cạnh, sau đó ngồi ở bên cạnh Lục Tư Viễn, nói: “Nói đi! Đánh nhau với ai đến bị thương thành như vậy?”

Lục Tư Viễn cũng không gạt, kể lại ngọn nguồn sự tình, trong lòng Thẩm Miên lộp bộp một tiếng, sắc mặt cũng nháy mắt thay đổi, “Tôn Hà bị thương rất nghiêm trọng sao? Có nguy hiểm đến sinh mệnh không?”

“Thẩm Miên, ngươi hiện tại không phải nên quan tâm ta sao?” Lục Tư Viễn thực ủy khuất, “Ngươi quan tâm Tôn Hà làm gì?”

Nếu không phải trên người hắn có thương tích, Thẩm Miên đã muốn tát hắn một cái, “Nếu Tôn Hà bị chết, ngươi sẽ phải ngồi tù có biết không?”

Kiếp trước, Lục Tư Viễn chính là bởi vì Điền Màu Nghiên mới ngồi tù, không nghĩ tới, một đời này cũng không trốn được, phía trước thấy hắn bị thương nghiêm trọng, cũng không biết việc này có quan hệ với Điền Màu Nghiên, cho nên cô mới yên tâm, không nghĩ tới, cuối cùng vẫn không có thể chạy thoát một kiếp vì Điền Màu Nghiên mà đánh nhau.

Thấy cô cũng là vì chính mình, mới quan tâm Tôn Hà, trong lòng Lục Tư Viễn thoải mái hơn một ít, “Tôn Hà bị thương có chút nghiêm trọng, nhưng hẳn là không chết được.”
Bình Luận (0)
Comment