Chương 72: Chứng nhân
Chương 72: Chứng nhânChương 72: Chứng nhân
Hiệu trưởng cũng dần dần từ nổi nóng chuyển sang bình tĩnh lại, thân là hiệu trưởng, hắn hiện tại dù có tức giận, cũng không thể mất đúng mực, trước mặt người ngoài, công chính liêm minh là nhất định phải làm được.
Vì thế nói với Lý Thu Mai, “Cô trước đợi lát nữa hãng đi”
Hắn có chút vô cùng đau đớn nhìn về phía Lục Tư Viễn, một học sinh có thành tích học tập đứng trong top ba đã bị hủy hoại, “Em nói một chút xem là chuyện như thế nào.”
“Em đi WC, đụng tới Đỗ Hiểu Huy, bạn ấy còn ghi hận chuyện trước kia bị em ấn vào hố phân, liền yêu cầu em quỳ xuống xin lỗi bạn ấy, hoặc là ăn phân, em không đồng ý, liền đánh nhau”
Ngữ khí của hắn khựng lại, nói đặc biệt rõ ràng, “Việc này không quan hệ đến Thẩm Miên, bạn ấy chỉ tiến vào can ngăn, những lời của Tôn Hà chính là đánh rắm”
Hiệu trưởng nhìn chằm chằm hắn một hồi, tựa hồ đang phán đoán xem lời nói của hắn là thật hay giả, sau đó lại nhìn về phía Thẩm Miên.
“Em cũng nói thử xem”
Thẩm Miên lời ít mà ý nhiều giải thích, “Em đi WC, vừa đến cửa WC nữ, liền nghe nói trong WC nam có người đang đánh Lục Tư Viễn, mới đi vào can ngăn.”
Trong quá trình nói chuyện, cô vẫn luôn không đám nhìn về phương hướng Hạ Nam, nhưng lại có thể cảm giác được, tâm mắt hắn ở trên người cô.
Có cơ hội giải thích, trong lòng cô thoải mái không ít, mặc kệ anh Hạ có tin hay không, ít nhất lời cô nói ra chính là sự thật.
Lý Thu Mai căn bản không tin lời bọn họ, nghỉ ngờ nói: “Nếu thật là như vậy, vì sao không đi báo cáo giáo viên? Một nữ sinh như em chạy vào WC nam có thể giúp được cái gì?”
“Lúc ấy Triệu Lan lan, Tô Tiểu Hồng còn có Vương Lăng Lăng đều đang ở đây, em bảo các bạn ấy đi gọi giáo viên, sợ Lục Tư Viễn một mình bị người đánh chết, mới đi vào can ngăn.”
Lý Thu Mai vừa nghe vậy, tức khắc vui vẻ, cảm thấy bắt được lỗ hổng trong lời nói của Thẩm Miên, “Chúng ta vẫn luôn ở văn phòng, ba người mà em nói một cái cũng không có tới.”
Cô gái nhỏ, nói dối cũng không chuẩn bị bản thảo.
Trong lòng Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, cô quả nhiên không đoán sai.
Lý Thu Mai thấy Thẩm Miên không nói lời nào nữa, nhận định Thẩm Miên là không nói dối nổi nữa, “Hiệu trưởng, ngài xem, con bé chính là đang nói dối, tôi hiện tại liền đi kêu người nhà nó đến đây.” Cô không chút nào chú ý, sắc mặt hiệu trưởng giờ phút này đã rất khó coi, hắn mới là hiệu trưởng, nhưng Lý Thu Mai lại chưa cho hắn cơ hội nói chuyện, vẫn luôn đoạt lời nói.
Thần sắc hắn không vui liếc nhìn Lý Thu Mai một cái, “Ba học sinh kia là học sinh trong lớp cô đúng không? Cô đi gọi họ tới đối chất.”
Lý Thu Mai tuy rằng cảm thấy đây là làm điều thừa thãi, nhưng hiệu trưởng đã mở miệng, cô vẫn đi gọi ba học sinh kia lại đây.
Thần sắc Tôn Hà bất an, giật giật chân, hắn không nghĩ tới, Thẩm Miên thế nhưng còn có nhân chứng, hắn trước đó thấy lần này nháo có hơi chút lớn, kinh động tới cả hiệu trưởng, sợ bị khai trừ, cho nên mới cố ý tưởng dời đi lực chú ý của hiệu trưởng, đẩy hết trách nhiệm đến trên người Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn.
Lần này sợ là đã bê cục đá tự đập chân mình.
Đại khái qua tâm năm phút, Lý Thu Mai liền mang theo Vương Lăng Lăng, Triệu Hân Lan còn có Tô Tiểu Hồng ba người đi đến, vừa thấy ánh mắt đắc ý của Lý Thu Mai, Thẩm Miên liền hiểu.
Quả nhiên, hiệu trưởng vừa hỏi, Vương Lăng Lăng cùng Triệu Hân Lan liền lập tức trăm miệng một lời nói, “Chúng em đi WC xong liền trở về lớp học, không biết sự tình đánh nhau, cũng không gặp Thẩm Miên”
Tô Tiểu Hồng thoáng nhìn qua Thẩm Miên cùng Lục Tư Viễn, sau đó mới đi theo nói, “Em cũng không biết” Âm thanh nhỏ như muỗi ong ong.