Chương 760: Giữ gìn
Chương 760: Giữ gìnChương 760: Giữ gìn
Lời mẹ Nguyễn nói, như là một viên thuốc an thần, tâm tình Trình Hi Ninh tốt hơn một ít.
“Cháu đó!” Mẹ Nguyễn cười chọc Trình Hi Ninh một chút, “Chút tiểu tâm tư này, ai cũng biết.”
“Bác” Trình Hi Ninh làm ntng dậm dậm chân, “Bác cứ trêu ghẹo cháu.”
“Được rồi, đi, đi ra ngoài đi!”
Mẹ Nguyễn nắm tay Trình Hi Ninh đi ra ngoài.
Nguyễn gia tới thế hệ này của bọn họ có ít người, cô chỉ sinh được một đứa là Nguyễn Dễ Dương, Nguyễn Linh Ngọc sinh hai đứa, một đứa là Nguyễn Dễ Khiêm, một đứa con gái khác lúc hơn hai tuổi đã đi lạc.
Nhớ tới cháu gái bị thất lạc, mẹ Nguyễn thở dài một trận, đứa trẻ kia thập phần cơ linh, đôi mắt to sáng long lanh, trông như búp bê Tây Dương, lại là cô cháu gái duy nhất mang họ Nguyễn, có thể nói là được trăm ngàn sủng ái.
Chỉ tiếc mười mấy năm trước không cẩn thận đi lạc, dù Nguyễn gia phí tài lực, tỉnh lực rất lớn đi tìm, đến bây giờ lại một chút tin tức cũng không có.
Nếu đứa trẻ kia trưởng thành, lớn lên cũng sẽ giống như Thẩm Miên vậy, rất đáng yêu.
Đáng tiếc!
Ba người lại về tới phòng khách, phát hiện ba Nguyễn và Thẩm Miên nói chuyện qua lại, Thẩm Miên lịch sự văn nhã không luống cuống, từ thần sắc của ba Nguyễn có thể thấy được, hắn thực thích cô gái nhỏ Thẩm Miên này.
Trình Hi Ninh thấy một màn như vậy, lại không vui, hừ một tiếng ngồi xuống sô pha, ba Nguyễn thấy thế, nói: “Hi Ninh, tuổi của cháu và Miên không cách biệt lắm, ngồi gần Miên một ít, tâm sự cùng cô bé.”
Ở trong quan điểm của ba Nguyễn, hai cô gái nhỏ tuổi không sai biệt lắm, ở bên nhau hẳn là càng có đề tài để nói.
Thẩm Miên học tập giỏi, thoạt nhìn là một cô gái nhỏ ngoan ngoãn, Trình Hi Ninh ở bên cô, so với những cô gái nhỏ ngày thường hay tiếp xúc thì càng thích hợp hơn nhiều.
“Người ta chỉ thích chơi cùng nam sinh, không thích nói chuyện với cháu” Trình Hi Ninh âm dương quái khí nói một câu.
Nghe ra lời nói của cô có ẩn ý, ba Nguyễn nhíu mày, “Hi Ninh, cháu hiện tại đã bị trong nhà chiều hư, càng ngày càng không hiểu chuyện, đã 23 tuổi, cứ tiếp tục như vậy sao được?”
Ba Nguyễn cũng thương Trình Hi Ninh, nhưng hắn cảm thấy, con gái không thể quá kiêu căng, mà Trình Hi Ninh hiện tại, rõ ràng là kiêu căng.
“Cậu, cậu hiện tại có con gái nuôi, liền không thương cháu nữa có phải hay không?” Trình Hi Ninh tre miệng xuống, bộ dáng thoat nhìn thập phần ủy khuất.
Nguyễn Linh Ngọc cười hoà giải, “cô gái nhỏ đều có hơi chút tính tình, em đừng nói con bé, đang ở trước mặt người ngoài, chừa chút mặt mũi cho Hi Ninh đi”
Nói xong, cô nhìn thoáng qua Thẩm Miên.
Nghe ra ẩn ý trong lời nói của Nguyễn Linh Ngọc, Thẩm Miên lại không lên tiếng, Ba Nguyễn cảm thấy Nguyễn Linh Ngọc quá chiều Trình Hi Ninh, nhưng Nguyễn Linh Ngọc là chị dâu hắn, thân là em trai, cũng không tiện nói nhiều, chỉ có thể từ bỏ.
Hạ Nam lại thình lình tiếp một câu, “Họa là từ ở miệng mà ra, tuy rằng là con gái, nhưng giáo dục cũng ắt không thể thiếu được, dì Nguyễn nói không sai, chờ sau khi chúng cháu đi hằng giáo dục cô ấy cũng tương đối thích hợp”
Lời này, rõ ràng là hướng về phía câu người ngoài kia của Nguyễn Linh Ngọc.
Nguyễn Linh Ngọc không nghĩ tới Hạ Nam che chở Thẩm Miên như vậy, đứa nhỏ này tuy rằng từ nhỏ ít nói, nhưng đây lại là lần đầu tiên chống đối cô.
Trình Hi Ninh ủy khuất sắp khóc, anh Nam là bị Thẩm Miên mê mẩn đi? Lại không cho cô mặt mũi như vậy.
Ba Nguyễn, mẹ Nguyễn cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc, cũng không nghĩ đến, Hạ Nam vẫn luôn thực trầm mặc, thế nhưng sẽ xuất đầu cho Thẩm Miên.
So sánh ra, chỉ có Thẩm Miên bình tĩnh nhất, phảng phất những việc này không quan hệ với cô, lại hình như là không nghe ra tiếng lóng giữa những người lớn.