Chương 769: Xin cơm lão gia gia 3
Chương 769: Xin cơm lão gia gia 3Chương 769: Xin cơm lão gia gia 3
“Ông à, ông đã sớm đói lắm đi? Ông rửa tay xong ngồi chờ trong chốc lát nhé, cháu đi bưng cơm” Dương Tiểu Tế vui tươi hớn hở chạy vào phòng bếp.
Thẩm Miên đổ chậu nước đã rửa tay đi, sau đó thu thập bàn một chút.
Dương Tiểu Tế bưng ba chén mì ra tới, còn bưng ba đĩa đồ ăn, một đĩa thịt vụn chưng, một đĩa trứng chiên, còn có một đĩa đậu phụ hành lá.
Ông lão nhìn đồ ăn, vừa lòng gật gật đầu, ánh mắt nhìn Thẩm Miên, không khỏi càng thêm vừa lòng, ba đĩa đồ ăn này, vừa thấy chính là thích hợp cho người già ăn.
Cô gái nhỏ này còn rất có tâm, mì sợi cũng cắt rất nhỏ, dù là người già không có răng cũng có thể ăn được.
Nhìn đồ ăn trước mặt, ông thật đúng là đói bụng, nhưng ông lại không có động đũa, mà là vẻ mặt u sầu nói: “Cô gái nhỏ, ông lần đầu tiên đi ra ngoài xin cơm, không có kinh nghiệm, cũng không có mang theo chén đũa, ông biết hiện tại các cô gái nhỏ đều thích sạch sẽ, các cháu không chê ông, cho ông ăn, ông đã thực cảm kích, hay là các cháu tìm một chiếc chén mẻ cho ông, sau đó ông sẽ ngồi dưới gốc cây ăn.”
Dương Tiểu Tế theo bản năng nhìn về phía Thẩm Miên, cô không ngại, ông lão nhìn thực sạch sẽ, chỉ là trong nhà ông đã cạn lương thực, người cháu trai lại mặc kệ ông.
Nhưng cô cũng cần phải tôn trọng Miên, vạn nhất Miên để ý thì sao?
Thẩm Miên nhẹ giọng cười một chút, nói: “Ông à, ông cứ ngồi đây trực tiếp dùng chén đũa này ăn cùng chúng cháu là được rồi, chúng cháu cũng là người ở nông thôn lại đây, khi còn nhỏ đều sống nghèo khổ, không chú ý nhiều như vậy”
Đáy mắt ông lão hiện lên một tia tán thưởng, đối với Thẩm Miên càng thêm vừa lòng, “Nếu như vậy, ông sẽ không khách khí nữa.”
“Đừng khách khí, ông mau ăn đi!” Dương Tiểu Tế thấy Thẩm Miên đã đồng ý, chạy nhanh tiếp đón ông lão ăn cơm.
Ông lão ăn uống thực không tồi, một mình thế nhưng ăn hết ba chén mì lớn, đồ ăn cũng ăn không ít, Dương Tiểu Tế càng thêm xác định, ông lão nhất định đã rất lâu rồi chưa được ăn cơm, bị đói lả.
Cơm nước xong, ông lão cảm thấy không thể ăn không uống không, một hai đòi phải hỗ trợ rửa chén, bị Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế ngăn lại.
Thấy các cô không cho rửa chén, chính mình cũng đã ăn uống no đủ, ông lão liền muốn rời đi, Thẩm Miên lại gọi ông lại, “Ông, ông chờ một chút”
“Cô gái nhỏ, trên người ông không có tiền, không trả được tiền cơm” Ông lão tựa hồ cho rằng Thẩm Miên tính toán đòi tiên mình, biểu tình có chút khẩn trương.
Thẩm Miên cười nhẹ, “Ông à, ông đừng lo lắng, cháu không phải đòi tiền ông”
Nói xong, cô xoay người đi vào phòng bếp, không trong chốc lát, liền cầm một cái túi nhỏ đi ra, bên trong có một quả dưa hấu nhỏ, cùng hai cái bánh rán hành.
“Ông, đây là bánh cháu vừa mới làm, ông có thể lưu trữ buổi tối ăn, cháu thấy ông rất thích ăn dưa hấu, nhưng lại sợ ông không xách nổi, cho nên liền cho ông một quả nhỏ, như vậy cũng dễ cầm hơn”
Dưa hấu này là ngày hôm qua Lục Tư Viễn mang lại đây, lúc trước cô ăn dưa hấu, rất thích dùng muỗng xúc ăn, Lục Tư Viễn đại khái là nhớ kỹ, cho nên mua ba quả nhỏ, ba quả to.
“Cô gái nhỏ, cảm ơn cháu, cháu là một cô gái tâm địa thiện lương! Nếu ông có được cháu dâu như cháu thì thật tốt quá” Ông lão kích động liên tục nói lời cảm tạ.
Thẩm Miên thấy ông rất hiền lành, lại thích nói chuyện, vì thế hỏi ra nghi vấn, “Ông, cháu thấy thân thể ông khá tốt, khi ông còn trẻ đã từng nhập ngũ sao?”
Ánh mắt ông lão sáng lên, “Cô gái nhỏ, ánh mắt cháu thật tốt, khi ông còn trẻ, xác thật đã từng nhập ngũ”