Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 79 - Chương 79: Nói Lời Nói Thật

Chương 79: Nói lời nói thật Chương 79: Nói lời nói thậtChương 79: Nói lời nói thật

“Cái gì?” trong lòng Chu Tư Vũ vui vẻ, khóe miệng không nhịn được cong cong, “Bọn họ dám đánh Đỗ Hiểu Huy?”

Lần trước Lục Tư Viễn cùng Đỗ Hiểu Huy đánh nhau, Đỗ Hiểu Huy bị đau, thả ra lời nói muốn thu thập Lục Tư Viễn, còn tưởng rằng chỉ là khoác lác, không nghĩ tới lại làm thật.

Vốn dĩ nhìn thấy trên người hai người đều mang theo vết thương, cô đã thực vui vẻ, không nghĩ tới còn có niềm vui bất ngờ lớn như vậy.

Cái này thực quá tốt, Thẩm Miên rốt cuộc đã tự mình tìm đường chết.

“Bốn người Đỗ Hiểu Huy đánh hai người bọn họ, người ta cũng chưa chịu vết thương gì, chỉ có hai người bọn họ bị đánh như thằng hề, thật là ném chết người. Ngươi không biết lúc ấy còn có rất nhiều người đứng ở cửa nhìn xem, chỉ có nó giống như thiểu năng trí tuệ chạy vào bên trong”

“Là vì muốn biểu hiện tốt ở trước mặt Lục Tư Viễn đi! Nếu không nịnh bợ Lục Tư Viễn, người ta sao sẽ cho chị chép bài chứ?” Chu Tư Vũ dùng ngữ điệu 'giúp đỡ' Thẩm Miên để nói chuyện, thập phần có vẻ thấu hiểu.

“Lúc này thì hay rồi, tự vác đá nện vào chân mình đi?” Triệu Hân Lan thập phần đắc ý, cô nhận định Thẩm Miên nhất định sẽ bị khai trừ. “Chị của ta khẳng định sẽ rất thương tâm.” khóe miệng Chu Tư Vũ hơi cong.

Chuông tan học vừa vang lên, liền vọt tới trước mặt Thẩm Miên đóng giả người tốt, “chị, chị có phải ngốc hay không? Người khác đánh Lục Tư Viễn, chị đi gọi giáo viên là được, đi vào làm gì? Chị xem bị đánh này, có đau hay không?”

“Đau” ánh mắt Thẩm Miên lạnh lạnh nhìn cô, “Ngươi đau lòng ta như vậy, đi mua một cái băng keo cá nhân cho ta đi!”

Chu Tư Vũ: “......”

Nằm mơ đi?

Cô lộ ra vẻ mặt khó xử, “Nhưng em hôm nay cũng chỉ mang đủ tiền để đến giữa trưa ăn cơm, nếu mua băng keo cá nhân cho chị, giữa trưa sẽ không có tiền ăn cơm, hay là chị cho em tiền, em đi mua giúp chị?”

Thẩm Miên cười một chút, “Thật trùng hợp, ta cũng chỉ mang đủ tiền để giữa trưa ăn cơm.”

Chu Tư Vũ theo cô nói, “Kỳ thật chị chỉ bị sưng lên, không có trây da, cũng không cần dán băng keo cá nhân.”

Chu Lan Phương đánh cô còn nghiêm trọng hơn, không dán không phải vẫn tốt sao?

Hiện tại làm ra vẻ đi lên.

Thẩm Miên cười lạnh trong đáy lòng, đầu óc chuyển rất nhanh, khó trách trước kia có thể lừa cô Xoay quanh.

Thấy cô không nói lời nào, Chu Tư Vũ lại tiếp tục nói lời khách sáo, “chị, em nghe nói, cô Lý đi gọi cô đến đây, có phải thật sự hay không?”

“Triệu Hân Lan nói cho ngươi sao?” Thẩm Miên nhìn lướt qua Triệu Hân Lan đang nhìn chằm chằm vào nơi này.

Khi đối thượng với tầm mắt của Thẩm Miên, Triệu Hân Lan giương cằm lên, cô Lý vốn dĩ chính là đi gọi phụ huynh, còn không cho người ta nói sao?

“Sự tình nháo lớn như vậy, Lục Tư Viễn hiện tại vẫn còn đang bị phạt đứng, mọi người đều đã biết.”

Chu Tư Vũ không dám thừa nhận, Lục Tư Viễn giống con chó điên, vạn nhất Thẩm Miên cáo trạng, sự tình nháo lên, cô vừa mới cùng Triệu Hân Lan hòa hoãn quan hệ, lại muốn nứt ra.

Hai người ngồi cùng bàn, quan hệ nháo lên rất khó chịu, không có Triệu Hân Lan vuốt mông ngựa, cô cũng ít đi cảm giác về sự ưu việt.

“Phải không? Còn có ai biết nữa? Vương Lăng Lăng hay là Tô Tiểu Hồng?” cô cố ý đưa ra tên các cô.

Triệu Hân Lan cẩn thận, cũng không có thừa nhận việc Thẩm Miên bảo các cô đi gọi giáo viên, cho nên Chu Tư Vũ cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Thẩm Miên trách các cô không giúp cô.

“Chị, chị cũng đừng trách các bạn ấy, rốt cuộc giáo viên đều dạy chúng ta phải làm đứa trẻ thành thật, các bạn ấy cũng không có làm sai cái gì, chỉ nói lời thật mà thôi.”

“Là lời nói thật sao?” khóe miệng Thẩm Miên gợi lên một tia cười lạnh.
Bình Luận (0)
Comment