Chuong 801: Uy hiep
Chuong 801: Uy hiepChuong 801: Uy hiep
Nguyễn Linh Ngọc: “......”
Cô há miệng, lại không phát ra âm thanh.
Thẩm Miên một tháng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, mà các cô giúp đỡ Thẩm Miên mãi cho đến khi cô ta tốt nghiệp đại học, cũng không có khả năng ở trên người Thẩm Miên dùng hết nhiều tiền như vậy, nhưng các cô lại luôn miệng nói muốn giúp đỡ Thẩm Miên, nói ra ngoài, đều thành chê cười.
“Cháu ở Lê Thành còn làm buôn bán, vì sao không ai nhắc tới?”
Nếu cô biết Thẩm Miên một tháng thu vào nhiều như vậy, cũng không đến mức lại đây nói việc này.
“Cháu nghĩ, Trình tiểu thư ở trước mặt bác hẳn sẽ chỉ nói cháu không tốt, sẽ không nói ưu điểm của cháu đi?”
Nguyễn Linh Ngọc: “......”
Cô đột nhiên cảm thấy, hôm nay tìm Thẩm Miên, chính là một sai lầm, Thẩm Miên so với cô tưởng lòng dạ còn muốn sâu hơn, mồm mép lại nhanh nhẹn.
Đổi lại là cô gái nhỏ khác, hiện tại đã sớm bị dọa run bần bật, nói không ra lời, Thẩm Miên lại từng câu từng chữ đặc biệt sắc bén, một chút cũng không rơi xuống hạ phong, cô gái nhỏ này quá khôn khéo.
Nếu còn nói việc giúp đỡ Thẩm Miên tiếp thì sẽ trở thành chê cười lớn, Nguyễn Linh Ngọc tự nhiên sẽ không nói tiếp, nhưng cô vẫn không nghĩ làm Trình Hi Ninh thất vọng, “Miên, vậy cháu nói đi, như thế nào, cháu mới bằng lòng chặt đứt liên hệ cùng Tiểu Nam?”
“Bác Nguyễn, bác tìm cháu, còn không bằng tìm anh Hạ, chỉ cần một câu của anh Hạ, cháu bảo đảm sẽ không xuất hiện ở trước mặt anh ấy” Thẩm Miên trực tiếp đá quả bóng cao su cho Hạ Nam.
Nguyễn Linh Ngọc nhíu mày, cô cảm thấy Thẩm Miên là cố ý, biết rõ không dễ làm công tác tư tưởng cho Hạ Nam bên kia, cô mới đến tìm Thẩm Miên nói chuyện.
Hiện giờ bị Thẩm Miên phản thắng một nước cờ, cô dứt khoát nói: “Miên, vốn dĩ bác không nghĩ kinh động mẹ Tiểu Nam, hiện giờ cháu nói như vậy, bác chỉ có thể để bác ấy tới tìm cháu nói chuyện.”
“Nếu bác Phó hạ mình lại đây, cháu cũng sẽ mời bác ấy tới nơi này uống trà.” Lấy Phó Hoa dọa cô? Đáng tiếc, cô không sợ.
Nguyễn Linh Ngọc: “.....”
Cô cảm thấy Thẩm Miên không biết tốt xấu, không có kiên nhẫn, sắc mặt cũng trầm xuống, “Miên, cháu là một cô gái nhỏ, bác khuyên cháu không cần quá cao ngạo, chúng ta khinh thường dùng thân phận làm một ít sự tình không tốt, cho nên mới năm lần bảy lượt hẹn cháu nói chuyện, bác hy vọng cháu cũng không cần quá ngạo mạn, cho rằng chúng ta không có biện pháp bắt cháu.”
“Bác Nguyễn, bác đây là đang uy hiếp cháu sao?”
Thẩm Miên nhướng mày cười hỏi.
“Cháu......”
Nguyễn Linh Ngọc tức giận không tiếp được lời, cô gái nhỏ này quá biết cách chọc giận người, khó trách Hi Ninh sẽ bị tức khóc.
Nếu còn tiếp tục ở chỗ này, cô cũng không khống chế được tính tình, hít sâu một hơi, cô đứng dậy.
“Bác còn tưởng rằng, cháu là một cô gái nhỏ thông minh hiểu chuyện, biết lựa chọn gì là tốt nhất cho chính mình, không nghĩ tới, cháu là cái dạng thái đỘ này, xem ra, bác hôm nay tìm tới nói chuyện chính là một sai lâm, quả nhiên, giáo dục ở nông thôn xác thật có vấn đề, cô gái nhỏ như cháu, không thể nói chuyện với người thủ đô như chúng ta”
“Bác Nguyễn, cảm ơn buổi nói chuyện này, cũng cho cháu hiểu nhân phẩm của bác” Thẩm Miên trực tiếp dỗi trở về, thái độ của cô đối với Nguyễn Linh Ngọc đã rất tốt, nhưng Nguyễn Linh Ngọc lại nơi chốn chọc vào mấu chốt của cô, vậy đừng trách cô không lễ phép.
Loại uất ức này, cô sẽ không chịu.
Nguyễn Linh Ngọc bị nghẹn, hừ một tiếng, trực tiếp bỏ đi, bởi vì quá mức tức giận, cô cũng không đi đến nhà Trình Phi Dương tìm Trình Hi Ninh, mà trực tiếp trở về nhà.
Không nói được Thẩm Miên, Trình Hi Ninh nhất định sẽ làm ầm T, cô hiện tại không có tâm tình đi dỗ Trình Hi Ninh.
Nhìn cô đi xa, Thẩm Miên thanh toán tiền trà, sau đó chậm rì rì ra khỏi quán trà.