Chương 858: Mo, ngươi nói một câu!
Chương 858: Mo, ngươi nói một câu!Chương 858: Mo, ngươi nói một câu!
Ba Trình bị mắng cho sắc mặt đỏ bừng, nhưng ở trước mặt nhà mẹ đẻ của mẹ Trình, hắn vẫn nhịn xuống.
Sắc mặt Nguyễn Dễ Khiêm cũng không đẹp, lời cô nói làm hắn nghe thực không cao hứng, đó là em gái hắn, không phải đứa con hoang.
Nghĩ đến Thẩm Miên bởi vì thân phận, bị mọi người khinh bỉ như vậy, hắn chính là một trận đau lòng, thái độ cũng lạnh hơn một ít.
“Cô, nếu Hi Ninh chưa làm qua, ai cũng không oan uổng em ấy được, nhưng em ấy thật sự chưa làm qua sao?”
“Anh Dễ Khiêm, anh đây là có ý gì? Anh tin tưởng một người ngoài, cũng không tin em sao?” Trình Hi Ninh trên mặt treo nước mắt, vẻ mặt thương tâm nhìn Nguyễn Dễ Khiêm.
Nếu không phải biết tính tình Trình Hi Ninh, Nguyễn Dễ Khiêm đã tin tưởng lời cô nói, “Hi Ninh, anh hy vọng em không cần tùy hứng, làm sai không sao, nhưng cần phải có gan thừa nhận và sửa chữa”
“Dễ Khiêm, Hi Ninh là em họ cháu, dù cho có làm sai sự tình gì, cháu cũng không thể hướng về người ngoài” Mẹ Trình nói tiếp.
Thẩm Miên không phải người ngoài, Nguyễn Dễ Khiêm thiếu chút nữa nói ra những lời này, nhưng hắn vẫn nhịn xuống, “Cô, hôm nay Hi Ninh dám làm việc này, lần sau sẽ dám làm sự tình càng quá mức hơn, hai người chiều em ấy như vậy, sẽ hại em ấy”
“Bác, bác nói một câu đi!”
Trình Hi Ninh thấy Nguyễn Dễ Khiêm nắm chuyện này không bỏ, vì thế đi đến trước mặt Nguyễn Linh Ngọc, bảo cô tới nói chuyện này.
Nguyễn Linh Ngọc từ sau khi tiến vào vẫn luôn trầm mặc, thấy Trình Hi Ninh đá quả bóng cao su cho cô, vì thế nói: “Hi Ninh, nếu cháu không có làm, ai cũng đừng nghĩ oan uổng cháu, nhưng nếu cháu làm, bác hy vọng cháu có thể có gan thừa nhận”
Đảo không phải cô không hướng về Trình Hi Ninh, mà là việc này nếu thật để Hạ Nam nhúng tay vào, sẽ nháo lớn.
“Bác, bác cũng không thương cháu sao?” Trình Hi Ninh ủy khuất nhìn Nguyễn Linh Ngọc, nước mắt một viên tiếp theo một viên rơi xuống, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô khóc như vậy, mặc kệ sự tình gì, Nguyễn Linh Ngọc đều sẽ thỏa hiệp.
“Bác.....” Trong lòng Nguyễn Linh Ngọc mềm nhũn, lại bị lời cô nói làm cho xúc động.
Nguyễn Dễ Khiêm thấy thế, trực tiếp kéo Nguyễn Linh Ngọc ra phía sau, “Hi Ninh, sự tình lần này, em cần phải đích thân đối mặt, ai ra mặt cũng không có tác dụng, em đừng nghĩ trốn tránh”
Mẹ Trình thấy thái độ Nguyễn Dễ Khiêm như vậy, tức khắc nổi giận, chất vấn: “Dễ Khiêm, cháu đây là có ý gì? Cháu một hai phải khẳng định là Hi Ninh làm chuyện xấu, một hai phải bức con bé thừa nhận cháu mới cam tâm có phải hay không? Đừng nói Hi Ninh không có làm, dù có làm, Hi Ninh cũng không phải đi xin lỗi một đứa con hoang! Nếu không phải cô ta câu dẫn Tiểu Nam, Hi Ninh sao sẽ làm việc này?”
Ý của cô thực rõ ràng, chính là muốn bao che cho Trình Hi Ninh.
Ba Trình nghe được lời này, không khỏi nhăn chặt mày, hiển nhiên thực không ủng hộ cách nói của cô, nhưng Trình Hi Ninh dù sao cũng là con gái hắn, tâm tư của hắn khẳng định vẫn là nghiêng về Trình Hi Ninh.
“Dễ Khiêm, cháu có chứng cứ gì chứng minh việc này là Hi Ninh làm hay không?”
“Đúng vậy! Anh nói là em làm, vậy lấy chứng cứ ra đi” Trình Hi Ninh thực xác định, không ai nhìn thấy cô nhét quần áo vào trong túi Thẩm Miên.
Nguyễn Dễ Khiêm nói: “Hi Ninh, lúc ấy chủ quán của cả hai cửa hàng đều có thể làm chứng, một người có thể chứng minh em đã rời khỏi cửa hàng, một người có thể chứng minh em đi đến trong tiệm có Thẩm Miên, em cảm thấy em có thể cãi được sao?”
Trình Hi Ninh vẫn mạnh miệng, “Em đã đi qua thì như thế nào? Em vốn dĩ chỉ đưa bác đi mua quần áo, đi qua không phải thực bình thường sao?”
Nguyễn Dễ Khiêm thấy cô sống chết không chịu thừa nhận, cũng dần dần không có kiên nhẫn, nói thẳng: “Hi Ninh, nếu em thừa nhận, cũng đi đến cửa tiệm kia nói cho rõ ràng sự tình, hết thảy đều dễ làm, anh cũng sẽ không vì việc này xa cách em, Tiểu Nam cũng sẽ không nhúng tay vào việc này, nhưng nếu em một hai phải ôm tâm lý may mắn, đến lúc đó sẽ là Tiểu Nam tới tìm em, tính tình của cậu ấy, anh nghĩ là em cũng biết đi.”