Chuong 862: Xuat dau 3
Chuong 862: Xuat dau 3Chuong 862: Xuat dau 3
Ánh mắt của ba Trình so với mẹ Trình và Trình Hi Ninh sáng hơn một ít, nếu chuyện này có thể điệu thấp xử lý là tốt nhất, nhưng trước mắt Nguyễn Dễ Khiêm đã nói thực rõ ràng, chỉ có một con đường có thể đi.
Nói trắng ra là, Nguyễn Dễ Khiêm hiện tại tới đây giúp đỡ xử lý, không phải khuỷu tay hướng ra ngoài, mà là cho nhà bọn họ mặt mũi.
Nếu là Hạ Nam tới xử lý chuyện này, căn bản sẽ không nghe nhà bọn họ ở đây lải nhải oán giận lâu như vậy, hắn đều đã thấy rõ, Trình Hi Ninh vẫn còn nháo, xem ra, mấy năm nay, bọn họ thật sự đã chiều hư con gái.
“Ba......”
Trình Hi Ninh ôm mặt, không thể tin tưởng nhìn ba Trình, lại cũng không đám làm ầm ï nữa.
Chết, cô khẳng định không dám chết, sinh ra ở trong một gia đình tốt như vậy, từ nhỏ đã cảm giác về sự ưu việt mười phần, còn có nhiều người đau cô như vậy, đầu óc cô có bệnh mới có thể đi tìm chết.
Mẹ Trình thấy ba Trình đã phát lửa lớn, cũng không dám hé răng.
Nguyễn Linh Ngọc thấy thế, nhìn về phía Nguyễn Dễ Khiêm nói: “Dễ Khiêm, nếu trực tiếp đi trung tâm thương mại nói Hi Ninh vu hãm Thẩm Miên, nhất định không được, như vậy ảnh hưởng đối với Hi Ninh quá lớn, bằng không như này, cứ nói Hi Ninh nhìn thấy một kiện quần áo rơi trên mặt đất, tưởng của Thẩm Miên, cho nên đặt vào trong túi cô, con xem thế nào? Như vậy vừa rửa sạch oan khuất cho Thẩm Miên, cũng không làm Hi Ninh mất mặt”
Ba Trình và mẹ Trình vừa nghe vậy, đôi mắt tức khắc sáng ngời, Trình Hi Ninh lại vẫn vẻ mặt chấn kinh, nhưng cô cũng biết, hiện tại chỉ có thể tùy bọn họ an bài.
“Chỉ có thể như vậy” Nguyễn Dễ Khiêm gật đầu, xem như đáp ứng chủ ý này.
Rốt cuộc, Trình Hi Ninh là hắn nhìn lớn lên, cũng là thiệt tình đau cô, hắn cũng không nghĩ làm sự tình quá tuyệt.
Nghe vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Ba Trình xanh mặt nói với mẹ Trình: “Sáng ngày mai, em đưa Hi Ninh đến trung tâm thương mại, xử lý việc này một chút, đừng để Dễ Khiêm kẹp ở bên trong khó xử.”
“Đã biết.”
Mẹ Trình không rất cao hứng gật gật đầu.
Tuy rằng biết việc này không trách Nguyễn Dễ Khiêm được, nhưng trong lòng cô vẫn có ý kiến rất lớn với Nguyễn Dễ Khiêm.
“Nếu mọi người đã thương lượng xong, chúng ta liền đi về trước” Nguyễn Dễ Khiêm không nghĩ lại ở Trình gia tiếp, hắn hiện tại chỉ cần nhìn thấy Trình Hi Ninh, liền sẽ nhớ tới cảnh tượng Thẩm Miên bị vu hãm, trong lòng rất khó chịu.
Ra khỏi Trình gia, Nguyễn Dễ Khiêm trực tiếp đưa Nguyễn Linh Ngọc trở về nhà.
Nghĩ nghĩ, Nguyễn Dễ Khiêm vẫn quyết định lại nói với Nguyễn Linh Ngọc một chút về sự tình của Thẩm Miên, “Mẹ, nếu mẹ không thích Miên, lần sau nhìn thấy em ấy, cứ giả vờ như không thấy là được, không cần phải cố tình nhằm vào em ấy, em ấy là một cô gái nhỏ không cha không mẹ, cũng rất đáng thương”
Nguyễn Dễ Khiêm biết, dựa theo tính tình của Thẩm Miên, tuyệt đối sẽ không chủ động trêu chọc Nguyễn Linh Ngọc và Trình Hi Ninh.
Nếu không phải các cô làm quá phận, Thẩm Miên cũng sẽ không phản kích.
Sự tình Trình Hi Ninh oan uổng Thẩm Miên, Nguyễn Linh Ngọc cũng cảm thấy thực không có lý, cô thở dài một hơi nói: “Mẹ không thích cô ta, nhưng cũng không cố tình nhằm vào cô ta, Hi Ninh làm sự tình này, mẹ cũng không đồng ý”
Nếu cô biết, khẳng định sẽ không để Trình Hi Ninh làm như vậy, điểm mấu chốt đạo đức này, cô vẫn có.
Nguyễn Dễ Khiêm gật gật đầu, “Con đi gọi điện cho ba”
Vừa nghe vậy, sắc mặt Nguyễn Linh Ngọc tức khắc cứng đờ, sau đó nói: “Mẹ trở về phòng nghỉ ngơi trong chốc lát”
Nói xong, trực tiếp lên lầu.
Nhìn bóng dáng cô, thần sắc Nguyễn Dễ Khiêm có chút phức tạp, nếu Thẩm Miên thật là Miên Nhi, mẹ phỏng chừng sẽ rất hối hận với hết thảy những chuyện đã làm với Miên.