Chương 874: Chống lưng 1
Chương 874: Chống lưng 1Chương 874: Chống lưng 1
Thẩm Miên không thích ủy mị, ông nội Hạ cũng không thích, ông gật gật đầu, tiếp tục nói: “Cháu cứ yên tâm lớn mật mà quen với Tiểu Nam, chăm chỉ học hành, những việc khác không cần phải lo lắng, chuyện gì cũng đều có ông ở sau lưng.”
“Vâng” Thẩm Miên gật đầu thật mạnh, cố ý dùng một loại ngữ khí cậy sủng mà kiêu nói: “Ông, ông yên tâm đi! Có ông chống lưng, về sau có người dám ức hiếp cháu, cháu khẳng định sẽ nói với ông đầu tiên”
Mấy tháng ở chung, hai người đã sớm rất quen thuộc, Thẩm Miên vẫn luôn coi ông như ông của mình, giờ phút này biết thân thế của ông, lại cũng không cảm thấy xa lạ.
Ông nội Hạ được Thẩm Miên dỗ cho cười ha hạ, toàn bộ trong phòng, tất cả đều là tiếng cười của ông.
Nguyễn Dễ Khiêm thấy Thẩm Miên cùng ông nội Hạ ở chung hòa hợp như vậy, ông nội Hạ lại thích Thẩm Miên, trong lòng cũng là một trận vui mừng.
Hắn thực cảm tạ ông nội Hạ ở dưới tình huống không biết thân phận của Thẩm Miên, vẫn đối xử tốt với cô, cho cô một phần ấm áp.
So sánh ra, hắn càng thêm hổ then, chính mình rõ ràng là người thân của Miên lại không có làm sự tình gì tốt cho cô, còn không bằng người không có quan hệ huyết thống.
Nhìn thoáng qua Hạ Nam, lại nhìn thoáng qua Thẩm Miên, thấy hai người vẫn luôn không có hỗ động gì, giống người xa lạ, Nguyễn Dễ Khiêm biết, quan hệ giữa hai người hẳn vẫn không có hòa hoãn, vì thế bắt đầu làm người hoà giải, cố ý nói.
“Miên, Tiểu Nam biết thân phận của ông, lại không nói cho em, em sẽ không vì việc này mà giận cậu ấy chứ?”
Lời này vừa ra, Thẩm Miên liền nhìn về phía Hạ Nam, mà Hạ Nam đúng lúc cũng nhìn về phía cô, tầm mắt hai người lại lần nữa đụng vào nhau, Thẩm Miên cười một chút, lắc đầu nói: “Sẽ không, anh Hạ không nói, nhất định có đạo lý của anh ấy.”
Lời này, rất có một ít hương vị chụp mông ngựa Hạ Nam.
Ông nội Hạ không phản đối hai người ở chung, còn đứng ra chống lưng cho cô, nếu cô lại không tỏ thái độ, không khỏi có chút làm ra vẻ.
Thẩm Miên rất muốn dỗ hắn, nhưng hiện tại có quá nhiều người, không quá tiện nói chuyện.
Nghe cô nói vậy, Hạ Nam ngạo kiều quay đầu, nhưng trong ánh mắt lại cất giấu một tia ý cười.
Ánh mắt Nguyễn Dễ Khiêm đảo qua lại ở trên người hai người, ý có điều chỉ nói: “m âm u u mấy ngày, rốt cuộc hôm nay cũng sáng.”
Dương Tiểu Tế vẻ mặt kỳ quái, “Trong khoảng thời gian này, không phải vẫn luôn nắng sao?”
Lời này vừa ra, mấy người trong phòng đều nở nụ cười.
Ông nội Hạ như là nhớ tới cái gì, đột nhiên cười nói: “Xem ông này, đã một phen tuổi, quả nhiên trí nhớ không tốt, đến bây giờ vẫn quên giới thiệu cho mọi người”
Nghe được lời này, Thẩm Miên sau đó mới nhìn về phía nam nhân ngồi ở bên cạnh Nguyễn Dễ Khiêm, từ sau khi cô vào cửa, ánh mắt hắn vẫn luôn dừng ở trên người cô, nhưng không phải ánh mắt làm người phản cảm.
Cô tuy rằng không có cố tình quan sát người nọ, nhưng vẫn thấy được, trong ánh mắt hắn nhìn cô, tựa hồ còn mang theo một tia sương mù, như gặp được thân nhân thất lạc nhiều năm.
Về phần vì sao nam nhân này lại nhìn cô như vậy, cô cũng không rõ, nhưng nếu ông nội Hạ đã chủ động giới thiệu, cô vừa lúc có thể thuận tiện biết thân phận của hắn một chút.
“Nguyễn Phong, đây là Thẩm Miên, cũng là đối tượng của Tiểu Nam, hai đứa đã yêu nhau được một hai năm, nói đến không sợ cháu chê cười lão già bác, bác cũng là lần đầu tiên lấy thân phận ông nội của Tiểu Nam để gặp mặt con bé.”
Nguyễn Phong nghe vậy, lập tức che giấu cảm xúc, nói theo ông nội Hạ: “Cô gái nhỏ không tồi.”