Chương 88: Cáo trạng
Chương 88: Cáo trạngChương 88: Cáo trạng
Vẻ mặt Thẩm Miên phiền muộn, “Bạn chẳng lẽ không chú ý, quần áo mà tớ mặc đều là đồ thừa do Chu Tư Vũ để lại sao? Ngoại trừ chiếc áo Quân Đại Y này, bạn ngẫm lại xem tớ khi nào đã mặc quần áo mới?”
“Hình như đúng như vậy”
Trước kia người khác đều nói Thẩm Miên là đứa con hoang, chẳng lẽ là sự thật?
Nghĩ như vậy, cô đột nhiên lại không muốn chơi cùng Thẩm Miên, trong ánh mắt nhiều một tia ghét bỏ.
Lục Tư Viễn mắt sắc, chú ý tới cảm xúc của cô biến hóa, tròng mắt trừng lớn, “Đừng ở chỗ này ríu rít ảnh hưởng ta ngủ.”
Vương Xảo Tuệ hoảng sợ, thần sắc ngượng ngùng rời đi.
Lục Tư Viễn tính tình nóng nảy, có khi đúng là đã giúp cho cô, tuổi tâm lý của cô đã không phải mười lăm, để cô cùng bạn học nói đề tài ấu trĩ, cô thật sự không quen.
Có Lục Tư Viễn ở đây, nan đề này xem như đã được giải quyết.
Chu Tư Vũ xem hết thảy ở trong mắt, giờ phút này trong lòng đừng đề có bao nhiêu tức giận. Trước kia, Thẩm Miên rõ ràng là người mà cả giáo viên và học sinh đều chán ghét, hiện tại vì sao liền biển thành được người thích như vậy.
Hiệu trưởng cũng là một lão già hồ đồ, Thẩm Miên đi bộ một vòng WC nam như vậy, trở về còn khen thưởng một chiếc bút máy.
Trường học có tiền như vậy, sao không miễn toàn bộ học phí đi?
Một buổi trưa, trong lòng Chu Tư Vũ tương đối khó chịu, tan học cũng không chờ Vương Lăng Lăng đi về cùng, khi sắp đến cửa thôn, vừa lúc đụng phải một nam một nữ từ trong thôn đi ra.
Nữ nhân tựa hồ rất tức giận, biểu tình vặn vẹo, vừa đi, một bên vừa lớn tiếng mắng, “Mẹ kiếp, cái øì chứ, ta tốt bụng làm mai cho con gái cô ta, ngươi nhìn cô ta xem là cái thái độ gì, đi thật xa đến đây, ngay cả ly trà nóng cũng không mời.”
“Thím, cháu thấy các cô là quyết tâm không muốn” Nhị Ni tuy rằng lớn lên không tồi, nhưng người ta không muốn, vậy cũng không có biện pháp, Từ Hải Dương lại có điều nhắc nhở, “Thím lại giúp cháu giới thiệu cô gái khác đi”
Nhị Ni kia lớn lên không tồi, nhưng tuổi vẫn còn hơi nhỏ, chờ hai ba năm nữa nẩy nở một chút, khẳng định là một người cực xinh đẹp.
Ba người rất nhanh đi qua.
Bà mối Lý quá tức giận, liếc cũng không liếc nhìn Chu Tư Vũ một cái, nhưng thật ra Từ Hải Dương lại nhìn cô.
Bà mối Lý an ủi Từ Hải Dương, “Cháu yên tâm, thẩm ve sau khẳng định sẽ giới thiệu cho cháu một người so với Nhị Ni càng tốt hơn, đến lúc đó đưa tới đây cho các cô nhìn xem, con gái xinh đẹp có rất nhiều, cũng không phải chỉ có Nhị Ni”
Cô hừ một tiếng, lại nghiến răng nghiến lợi nói, “Đừng để cho ta biết việc này là ai cáo mật, bằng không ta sẽ xé rách miệng cô ta.”
Nhị Ni?
Chu Tư Vũ dừng bước chân, hai người này là bà mối Lý cùng Từ Hải Dương?
Đáy mắt cô hiện lên một tia tính kế, quay đầu gọi bà mối Lý lại, “Thím Lý”
Bà mối Lý nghe tiếng quay đầu, “Ngươi gọi ta?” cô đánh giá Chu Tư Vũ trên dưới một vòng, cô không quen biết cô gái nhỏ này.
Từ Hải Dương cũng bắt đầu tinh tế đánh giá Chu Tư Vũ, dáng người không tồi, nhưng địa phương nên phát dục, lại không phát dục tốt, lớn lên cũng thực bình thường, cô gái nhỏ như vậy, một ngày có thể gặp được vô số.
Quét một vòng, thấy chung quanh không có ai, Chu Tư Vũ cũng không dám trì hoãn nhiều, sợ bị người quen nhìn thấy, “Thím Lý, cháu biết là ai miệng rộng nói ra việc này.”
Bà mối Lý cùng Từ Hải Dương nhìn lẫn nhau một cái, biểu tình trên mặt hai người đều rất kỳ quái, cô gái nhỏ từ đâu ra, chạy tới nói biết chuyện này?
Bà mối Lý truy vấn, “Là ai?”
“Là Thẩm Miên” Nghĩ đến bà mối Lý khả năng không biết Thẩm Miên là ai, Chu Tư Vũ lại chạy nhanh bổ sung, “Chính là đứa trẻ của nhà hàng xóm thím Lưu, bạn học của nó có nhận thức Từ Hải Dương”
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ