Chương 913: Này không phải nguyền rủa sao ngươi?
Chương 913: Này không phải nguyền rủa sao ngươi?Chương 913: Này không phải nguyền rủa sao ngươi?
Thẩm Miên bật cười, “Đừng vuốt mông ngựa, mau ăn cơm đi, nếu không buồn ngủ thì chúng ta liền tập diễn trong chốc lát”
“Được”
Dương Tiểu Tế rất nhanh liền ăn no, lau miệng một cái, nói: “Miên, lại phải để cậu vất vả rửa chén, nếu anh Hạ biết cậu chiếu cố tớ như vậy, khẳng định sẽ đau lòng.”
Hạ Nam luôn luôn tương đối đau Thẩm Miên, khi hai người ở bên nhau, cái gì cũng không cho cô làm.
“Chỉ có cậu nói ngọt”
Thẩm Miên một chút biện pháp gì với Dương Tiểu Tế cũng đều không có, thu dọn xong liền cầm kịch bản diễn thử với cô.
Dương Tiểu Tế đọc lời kịch, thực dễ dàng cười, Thẩm Miên nhắc nhở: “Hiện tại cười cười không có việc gì, đến lúc đó đóng phim cậu cần phải thu liễm một chút, một số diễn viên có kinh nghiệm chỉ cần biểu diễn một lần sẽ qua, nếu vì chúng ta mà phải quay lại nhiều lần, sẽ tức giận.”
“A?” Dương Tiểu Tế có chút khẩn trương, “Nhưng tớ cảm thấy rất ngại, có đôi khi hơi xấu hổ, vừa đọc lời thoại ra liền muốn cười, phải làm sao đây?” “Cậu thử tưởng tượng chính mình thành Lâm Nguyệt, nhập tâm vào trong phim, ảo tưởng cậu đang ở trong đó thử xem” Tuy rằng hai người là người mới, nhưng nam chính không nhất định cũng là người mới, nếu đã quyết định đóng bộ phim này, vậy sẽ phải đóng thật tốt.
Thẩm Miên rất rõ ràng, hiện tại cô và anh Hạ còn chưa có kết hôn, hơn nữa internet không phát đạt, bộ phim này tạm thời không dậy nổi sóng gió øì nhưng qua mười mấy, hai mươi năm nữa, internet phát đạt, bộ phim này sẽ dễ bị người ta lôi ra nói chuyện.
Dương Tiểu Tế gật đầu, “Tớ thử xem”
Thẩm Miên nói: “Thử cảnh khóc cuối cùng đi! Cậu tưởng tượng một chút, coi như tớ thật sự chết ở trong lòng cậu.”
“Vậy không được” Dương Tiểu Tế lắc đầu cự tuyệt, “Như vậy không phải nguyên rủa cậu sao?”
“Cậu đó nha!” Thẩm Miên bất đắc dĩ chọc cái trán của cô một chút, “Đây là diễn, không phải thật, không cần nghĩ lung tung rối loạn.”
Dương Tiểu Tế chu chu miệng, sau đó mới nghe lời, ảo tưởng một chút, không bao lâu liền đỏ vành mắt, nước mắt giống như mưa chảy không ngừng, ánh mắt cũng thực đúng chỗ, giống như cô thật sự đã chết.
Chính cô cũng bị kéo theo, muốn khóc thút thít.
Trước đó cô còn lo lắng Dương Tiểu Tế không khóc được, hiện tại xem ra, hoàn toàn là cô đã suy nghĩ nhiều.
Hai người diễn thử xong, Thẩm Miên liền khen Dương Tiểu Tế một phen, kết quả cô nhập diễn quá sâu, tiếp tục lau nước mắt, “Lâm Song quá đáng thương, chịu khổ nhiều năm như vậy, vừa mới gặp mặt em gái không bao lâu đã chết.”
“Tiểu Tế, cậu đừng bởi vì đóng phim mà buồn lòng, cậu không chi phải học được nhập thân vào nhân vật, mà sau khi diễn xong, cậu còn phải học được cách thoát ra khỏi nhân vật” Thẩm Miên nói.
sỪ”
Dương Tiểu Tế gật gật đầu, bằng phẳng cảm xúc của chính mình một chút.
Mắt thấy đã tới giữa trưa, Thẩm Miên tính toán đi nấu cơm, kết quả vừa mới đi đến trong sân, liền nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, cô mở cửa ra, liền thấy Nguyễn Phong cầm theo rất nhiều đồ, đứng ở cửa.
“Chú Nguyễn, chú đây là?”
Nguyễn Phong cười nói: “Là thế này, hôm nay chú vừa lúc đi ngang qua bên này xử lý chút việc, nghĩ ngày hôm qua đột nhiên hạ tuyết, các cháu hẳn chưa mua nguyên liệu nấu ăn gì chuẩn bị sẵn ở trong nhà, cho nên thuận tiện mang theo một ít lại đây.”
Ngày hôm qua hạ tuyết cả đêm, hiện tại tuyết đã cao đến đầu gối, bên ngoài cũng không có biện pháp lái xe, Nguyễn Phong một đường đi tới, ống quần đều ướt đẫm.
Chỉ để đưa nguyên liệu nấu ăn cho các cô?
Thẩm Miên rất là ngoài ý muốn, nhưng xuất phát từ lễ phép, cô vẫn mời Nguyễn Phong di vào.
Nghe được bên ngoài có động tĩnh, Dương Tiểu Tế bát quái từ trong phòng nhảy đến cửa, nhìn thấy Nguyễn Phong tới, cô lập tức liền chào hỏi.
Nguyễn Phong đối với cô và Thẩm Miên vẫn luôn rất tốt, cho nên Dương Tiểu Tế cũng khá thích hắn.