Trọng Sinh 80: Học Bá Kiều Thê Có Điểm Ngọt (Dịch Full)

Chương 918 - Chuong 918: Anh Ha Nhung Khong Nhu Vay Long Da Hep Hoi

Chuong 918: Anh Ha nhung khong nhu vay long da hep hoi Chuong 918: Anh Ha nhung khong nhu vay long da hep hoiChuong 918: Anh Ha nhung khong nhu vay long da hep hoi

Lục Tư Viễn nghe vậy, tức khắc cười đau bụng, “Dương Tiểu Tế, cậu từ khi nào thì biến thành mặt dày như vậy? Thế nhưng cho rằng tớ thích cậu?”

Đây không phải chuyện cười sao?

Hắn thích ai, chẳng lẽ mọi người không nhìn ra sao?

Nghĩ như vậy, hắn không khỏi nhìn thoáng qua Thẩm Miên.

Chú ý tới tâm mắt của hắn, Thẩm Miên bất động thanh sắc tránh đi, có một số việc, mọi người hiểu trong lòng là được, cô hiện tại đã có bạn trai, lại nói chuyện cũ ra, không có ý nghĩa gì.

Dương Tiểu Tế không chú ý tới thần sắc hai người biến hóa, cô hừ nói: “Nếu cậu không thích tớ, sao đột nhiên lại đối xử tốt với tớ như vậy, còn cõng tớ về phòng học? Nhưng nếu là thật cũng không thú vị chút nào, mọi người làm bạn vui hơn!”

Cô xem như đã hiểu, trước kia cũng không phải là cô thích Lục Tư Viễn, chỉ là bị một màn Lục Tư Viễn cứu cô làm cho cảm động thôi.

“Được, cậu đừng tự luyến nữa, bằng không nếu tớ không nhịn được ném cậu xuống, cũng đừng trách tớ.” Lục Tư Viễn cũng thực hiểu tính tình của Dương Tiểu Tế, cũng không để việc này trong lòng. Thẩm Miên lại thở phào nhẹ nhõm, Dương Tiểu Tế không thích Lục Tư Viễn, đối với ba người đều tương đối tốt, cô hy vọng ba người giữ được tình cảm thuần túy này, có thể là tình thân tình bạn, nhưng không hy vọng là tình yêu.

Ba người nói chuyện vui vẻ, ai cũng không chú ý tới Trình Phi Dương ở phía sau.

Nhìn thấy Lục Tư Viễn cõng Dương Tiểu Tế vừa nói vừa cười, trong lòng hắn không hiểu sao lại thấy không quá thoải mái.

Nếu hắn nhớ không lầm, buổi sáng hắn cõng Dương Tiểu Tế lâu như vậy, ngay cả một câu cảm ơn cũng không nhận được, Dương Tiểu Tế còn cái mũi không phải cái mũi, đôi mắt không phải đôi mắt.

Hiện tại nhưng thật ra lại vui vẻ, đúng là sói mắt trắng.

Một buổi trưa trôi qua rất nhanh, tới buổi chiều, sau khi tan học, Lục Tư Viễn lại đây cõng Dương Tiểu Tế về nhà, bạn học cô thấy một màn như vậy, không khỏi hâm mộ.

Dương Tiểu Tế ở trong lớp không phải cô gái xinh đẹp nhất, nhưng duyên với con trai lại khá tốt, buổi sáng Trình Phi Dương cõng, buổi tối Lục Tư Viễn cõng, thật là mệnh tốt.

Mọi lần, Lục Tư Viễn đều chỉ đưa hai người đến giao lộ liền đi, lần này bởi vì chân Dương Tiểu Tế bị thương, hắn trực tiếp đưa hai người đến nhà, còn thuận tiện cọ một bữa cơm.

Cơm nước xong, hắn cũng không ở lâu, trước khi đi, còn chua lòm nói: “Tớ đi đây, chứ không chút nữa anh Hạ đến biết được, sẽ đánh đổ bình dấm chua.”

“Anh Hạ không có lòng dạ hẹp hòi như vậy, cậu đừng nói bậy.”

Thẩm Miên đưa Lục Tư Viễn đến cửa, nhìn hắn đi xa, mới đóng cửa sân lại.

Một đêm qua đi, sáng sớm hôm sau, Thẩm Miên lại dậy thật sớm, chân Dương Tiểu Tế so với trước đó đã tốt hơn một ít, nhưng đi lại vẫn thấy đau, không vận dụng lực được, chỉ có thể dựa vào Thẩm Miên nâng.

Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, hai người đi đến cửa nhà Trình Phi Dương, vừa lúc hẳn lại từ bên trong ra tới.

Nhìn thấy Dương Tiểu Tế khập khiễng, hắn âm dương quái khí nói: “Nha! Hôm nay không có người tới đón sao?”

Thẩm Miên và Dương Tiểu Tế đều cảm thấy mùi vị trong lời hắn nói không đúng lắm, kỳ quái nhìn hắn.

Trình Phi Dương cũng cảm thấy chính mình giống như có hơi chút chua chua, lại thấy Dương Tiểu Tế mở to mắt, hắn tức khắc cảm thấy một trận bực bội, đi nhanh vài bước, sau đó như bị phát bệnh động kinh, lại xoay trở về, trực tiếp ngồi xổm trước mặt cô.

“Bi lên đi”

Dương Tiểu Tế: “......”

Thẩm Miên: “......”

Hai người đều bị hành vi quỷ dị của hắn làm cho có chút mơ hồ.

“Không lên sao?” Trình Phi Dương thấy Dương Tiểu Tế do dự, có chút không kiên nhẫn, “Nếu còn không lên tớ sẽ đi đấy.”
Bình Luận (0)
Comment