Chương 954: Nói ra chân tướng 3
Chương 954: Nói ra chân tướng 3Chương 954: Nói ra chân tướng 3
Nhìn thấy hai người đi đến, Thẩm Miên cũng không ngoài ý muốn, khi cử hành nghi thức khởi động máy, cô đã thấy hai người, chỉ là làm bộ không thấy được thôi.
“Bác Nguyễn, Trình tiểu thư, xin hỏi các người làm gì vậy?”
Thẩm Miên nhăn mày, lạnh giọng hỏi một câu.
Dương Tiểu Tế sợ hai người làm gì bất lợi cho Thẩm Miên, giống như gà mái bảo hộ con đứng ở trước mặt Thẩm Miên, vẻ mặt cảnh giác trừng hai người.
Vừa thấy thái độ này của Thẩm Miên, Nguyễn Linh Ngọc chính là một trận chán ghét, kéo sắc mặt xuống nói: “Thẩm Miên, cô nhìn thấy trưởng bối, chính là thái độ như vậy sao?”
Thẩm Miên cười lạnh một tiếng, “Bác Nguyễn, khả năng trí nhớ của bác không tốt, quên những lời cháu đã nói ở trung tâm thương mại, lúc ấy cháu đã nói, về sau nếu trên đường lại đụng phải nhau, chúng ta coi như không quen biết là tốt, cháu không muốn ninh bo bác, cháu nghĩ là bác cũng sẽ không muốn phản ứng cháu, cho nên, không quấy ray lẫn nhau, đối với ai cũng tốt, bác nói có phải hay không?”
Nguyễn Linh Ngọc bị chọc cho giận, cười nói, “Thẩm Miên, cô sao có tự tin ở trước mặt tôi nói những lời này?”
Con gái của mình, lại ở trước mặt chính mình nói như vậy, thử hỏi có người mẹ nào có thể tiếp thu được?
“Đúng vậy” Trình Hi Ninh đi theo phụ họa, “Thẩm Miên, cô có lễ phép hay không? Tôi chưa thấy qua người nào có thể nói chuyện với trưởng bối như vậy”
“Lễ phép là dùng với người hiểu lý lẽ.” Thẩm Miên nhìn hai người trào phúng nói: “Hai người nếu có một người hiểu lý lẽ, đều sẽ không đứng ở chỗ này ngăn cản tôi.”
“Cô......”
Nguyễn Linh Ngọc bị Thẩm Miên làm cho nghẹn, một hồi lâu cũng không tiếp được lời, môi tức giận đến run rẩy.
“Thẩm Miên, bố mẹ nuôi của cô đã dạy cô như thế nào, sao cô có thể không lễ phép như vậy.”
“Không có quan hệ gì với bác đi?” Thẩm Miên châm biếm một tiếng, “Người khác dạy cháu như thế nào, cũng không tới phiên bác ở trên đường ngăn cản chất vấn đi? Bác Nguyễn, cháu đã sớm nói qua, bác không thích cháu, cháu vừa lúc cũng không thích bác, chúng ta coi như không quen biết là tốt nhất, bác ngăn cản cháu lại, là có ý gì?”
Nói thật, Thẩm Miên một chút cũng không muốn có liên quan cùng Nguyễn Linh Ngọc, cô hiện tại sống tốt, không nghĩ đánh vỡ sinh hoạt bình tĩnh này, vô cớ nhiều thêm một ít sự tình sốt ruột.
“Ai nói không quan hệ?” Nguyễn Linh Ngọc khó thở, bình tĩnh lại, ánh mắt cô lạnh lùng nhìn Thẩm Miên nói: “Tôi mang thai mười tháng sinh ra cô, hiện giờ nói cô hai câu cũng không được? Cô đối đãi với mẹ đẻ như vậy, học sinh như cô sao lại đủ tư cách vào đại học Thủ Đồ?”
Chồng và con trai đều thật cẩn thận che chở cho Thẩm Miên, sợ Thẩm Miên không tiếp thu được sự thật này, vậy cô càng muốn nói ra.
Cô muốn nhìn xem, Thẩm Miên biết thân phận của chính mình sẽ đối mặt với cô như thế nào.
Dương Tiểu Tế vốn định há mồm giúp Thẩm Miên cãi nhau, nhưng nghe Nguyễn Linh Ngọc nói, tức khắc kinh ngạc đến không khép được miệng.
Nguyễn Linh Ngọc nói vậy, là có ý gì?
Mười tháng hoài thai sinh ra Miên? Sao có thể? Ý này, chẳng phải là nói, hai người là hai mẹ con?
Trời ạ, tin tức này, cũng quá bạo nổ đi!
Trình Hi Ninh cũng sửng sốt một chút, không nghĩ tới Nguyễn Linh Ngọc sẽ đột nhiên nói ra chân tướng, nhưng thấy bộ dáng hai người giương cung bạt kiếm, đáy mắt cô hiện lên một tia đắc ý.
Ánh mắt Thẩm Miên đạm mạc nhìn Nguyễn Linh Ngọc trong chốc lát, tựa hồ một chút cũng không kinh ngạc, bộ dáng bình tĩnh của cô, làm cho Nguyễn Linh Ngọc cảm thấy rất kỳ quái. Đang lúc cô cho rằng, Thẩm Miên không tin lời cô nói, Thẩm Miên lại đột nhiên ra tiếng.